Đã trễ thế này đáng nhẽ Trình phu nhân phải ngủ từ sớm rồi, rốt cuộc chuyện đó phải quan trọng đến mức nào mới khiến bà vội tìm người lúc này? 
Dọc con đường về phủ Thượng thư, Ngư Ngư nghĩ đến rất nhiều khả năng. 
Nhưng nàng vừa vào cửa, thì lại thấy Trình phu nhân với vẻ mặt tràn đầy lo lắng, cầm bọc vải nhỏ trên tay, sốt ruột đến mức đi qua đi lại mấy bận. 
Vừa thấy Ngư Ngư, bà lập tức nhét bọc vải nhỏ kia vào tay nàng, “Đây là mấy thứ đáng giá nhất trong đồ cưới mẹ chuẩn bị cho con, con cầm đi trước đi, có lẽ đủ để con dùng một thời gian, giờ con đi ngay đi…” 
Ngư Ngư sững sờ, cắt lời bà, “Mẹ… đuổi con đi?” 
“Không đi không được, ai ngờ mấy kẻ đó lại nhìn chằm chằm vào con, cha con giờ ốc còn không mang nổi mình ốc nữa kia…” 
“Cha con làm sao cơ?” Ngư Ngư cắt lời bà lần nữa, nàng nghe Trình phu nhân nói, càng lúc càng thấy lơ mơ, song nghe thấy Trình đại nhân có việc thì có chút sốt ruột. 
“Cha con à…” Trình phu nhân do dự một hồi, nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong nhà gần đây, phu quân mình đều bàn bạc với tiểu nữ nhi này, cuối cùng cũng nói thẳng ra, “Cha con… hình như nuôi một nữ nhân ở bên ngoài.” 
“… Hả?” 
“Con đừng hiểu lầm, cha con không phải loại người như thế, mẹ nghi là ông ấy chọc phải ai đó, bị người ta uy hiếp thôi.” 
Nàng không hiểu lầm, chỉ thấy hoảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2524143/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.