"Được." Hách Liên Dạ nói xong, cũng rất nghiêm túc, rất chính nhân quân tử... kéo Ngư Ngư vào trong ngực.
Ngư Ngư đang chuẩn bị bày ra vẻ mặt nhu thuận thành thật, không hề có chút phòng bị liền bị y mạnh mẽ ôm lấy, không nhịn được lại bắt đầu mài răng, chân thành cười một tiếng nhắc nhở, "Vương gia, bây giờ là lúc so tiết tháo."
"Tiết tháo của bổn vương nhiều lắm, quá nặng không tiện mang theo," giọng điệu của ai đó hết sức bình tĩnh ung dung, "Nên đã khóa nó ở trong phòng trước rồi."
Nói xong, còn chính trực yêu cầu, "Nếu nàng không tin, có thể tới phòng của bổn vương nhìn thử."
... Sau đó nàng hoàn toàn rơi vào hố lửa?
Đại não của yêu nghiệt này rốt cuộc có cấu trúc như thế nào vậy!!! Ngư Ngư rất muốn ngửa mặt lên trời gào lớn một tiếng...
Đối mặt với yêu nghiệt cỡ này, mài răng đã hoàn toàn không có khả năng hả giận trong lòng, Ngư Ngư hết sức nhu thuận cười với y, sau đó nhanh chóng ra tay đâm một bó to ngân châm ở trên người y.
Người trong lòng cứ vậy mà chạy đi, Hách Liên Dạ cũng không vội kéo người trở về, ngay cả ngân châm trên người cũng không quản, chỉ cười nhíu mày, "Tiểu nha đầu, nàng nói ai thắng phải nghe lời người kia."
"Nhưng tiết tháo của tôi ít hơn vương gia," Ngư Ngư nháy mắt mấy cái, "Ít tiết tháo, chính là nói không có kết quả gì hết."
Ánh mắt dịu dàng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhu thuận trước mặt, giọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2524111/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.