“Không được.” Ngư Ngư ngay lập tức lắc đầu. 
Cho dù đây đúng là địa đồ của thạch thất, có thể dẫn bọn họ thoát khỏi cơ quan bẫy rập, nhưng cũng khó bảo đảm cho họ tránh thoát những nguy hiểm mới khác, năm đó có hơn mười đại cao thủ đã cùng nhau xuống đó, cuối cùng rơi vào kết cục chết đến hài cốt cũng không còn, bây giờ không thể để thêm một ai khác phải đi mạo hiểm. 
“Nhưng mà...” Hà Nghiêm còn muốn nói lại, không bàn đến việc Vương phi có thể mang chủ tử nhà bọn họ về hay không, mặc dù gần đây hai người đều không nói gì, nhưng Hà Nghiêm biết đây là chuyện lớn trong lòng của chủ tử. 
Đương nhiên Hách Liên Dạ cũng không thể để thủ hạ của mình phải mạo hiểm được, thân là một kẻ đại phúc hắc, thật ra y cũng đã từng nghĩ đến vấn đề nan giải này, hơn nữa cũng đã chuẩn bị vô cùng kĩ càng. 
“Đi gọi cái tên mồ đồ đen tới đây.” 
... Mặc đồ đen? Tầm mắt Hà Nghiêm đồng thời xoay về phía nơi Tiết Hữu và ông già áo đen đang đứng, không rõ chủ tử muốn tìm người nào. 
Hơn nữa, lúc này bọn họ thì có lợi ích gì. 
Đẩy bọn họ xuống dưới đi mạo hiểm thay sao? 
Nhưng sau khi bọn họ xuống dưới, thì hoàn toàn có thể tìm một cái xó an toàn mà trốn vào một lát, sau đó quay ra nói với bọn họ đi theo bản đồ này không có nguy hiểm gì cả. 
Chủ tử là người thông minh, người sẽ không thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2524088/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.