Nhưng sư đệ không vội, Tiểu Trần Tử sẽ lo lắng.
Mặc dù hắn che mặt, nhưng từ ánh mắt có thể nhìn ra được, hiện tại trong lòng hắn rất rối rắm, tưởng chừng như không có cách nào dùng lời để hình dung được.
"Rốt cuộc các người có ăn hay không!" Âm thanh của hắn có chút bực tức.
Làm một người sành ăn, hắn tuyệt đối không thể chấp nhận có người bày ra mỹ thực nóng hổi mà không ăn, cứ như vậy sẽ khiến chúng nó từ từ nguội lạnh, mỹ vị giảm bớt đi nhiều!
Loại chuyện này quả thực khiến người ta giận sôi gan!
Lấy thân phận của Tiểu Trần Tử xuất hiện, hình tượng của Thái tử giống như tên côn đồ nóng nảy lại có chút động kinh.
Nhưng bây giờ, hắn nhìn chằm chằm sư đệ và nam tử áo trắng giống như nhìn kẻ thù không đội trời chung.
Sư đệ vốn xem ai cũng là không khí đột nhiên ánh mắt biến đổi, ngẩng đầu lên có chút vui mừng liếc nhìn Tiểu Trần Tử.
Sau đó, rốt cục sư đệ cũng chịu mở giỏ thức ăn ra.
Lấy cái đầu tiên ra là một dĩa thịt dứa màu sắc tươi sáng chua ngọt khai vị.
Ngư Ngư nhận ra, đây là món ăn chiêu bài của tửu lâu Hoan Hỉ Thiên nổi tiếng nhất Kinh Thành, mỗi ngày bán ra với số lượng có hạn.
Vừa khóe nơi sư đệ xuất hiện ở chỗ xa chính là tửu lâu Hoan Hỉ Thiên.
Khó trách Tiểu Trần Tử lại nói "Nhường cho ngươi", xem ra hai người cũng là vì phần thịt dứa xào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2524012/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.