Hách Liên Dạ vốn là kiểu không nên hỏi thì sẽ không hỏi, vì sao Trình Ti Vũ ở trên xe, Giang Ngư Ngư muốn đưa nàng ta đi đâu, một chữ y cũng khônghỏi, tựa như những gì thấy ban nãy đều xem như không thấy.
Lầntrước từ huyện Lâm đi đến Kinh Thành, suốt dọc đường để đề phòng ngườibên ngoài không nhìn ra hành vi khác thường của nàng, đến tra thẻ bàithân phận của nàng, cho nên nàng căn bản không có tâm trạng thưởng thứcphong cảnh bên đường.
Tuy lần này không tính là đi chơi, nhưngngồi trong xe ngựa cũng coi như thảnh thơi, trò chuyện với Hách Liên Dạ, Giang Ngư Ngư bèn chống cằm, ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Bọn họ đang dọc theo đường núi, đâu đâu cũng thấy một màu xanh ngắt của cây lá khiến người xem tâm tình thoải mái, Giang Ngư Ngư hít sâu một hơi,cực kỳ hưởng thụ bầu không khí trong lành này.
"Cảm thấy trong núi tốt hơn Kinh thành?" Hách Liên Dạ có chút ngoài ý muốn.
Y cho rằng tiểu nha đầu này thích náo nhiệt, hơn nữa không chỉ là náonhiệt, còn muốn tốt nhất là vừa ra khỏi cửa, bên ngoài đều là chỗ có bán thức ăn ngon, cho nên... y vẫn luôn cho là như vậy.
Y đã đoán sai sở thích của nàng?
Cũng may, vừa rồi là y quá lo lắng, Giang Ngư Ngư lắc lắc đầu, "Không phải,thường xuyên có thể tới nơi này chơi đùa cũng tốt, nhưng lúc nào cũng ởđây tôi sẽ thấy buồn bực, hơn nữa nơi này không có người bán đồ ăn!"
"Tiểu quỷ tham ăn." Hách Liên Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2523962/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.