Nói xong những lời tâm tình liên miên, y vẫn không an phận treo ngược ở trên xà ngang lắc tới lắc lui, cười đến mức hai mắt cong lên, rõ ràng là đang chờ Giang Ngư Ngư trả lời.
Tóc đen như mực lắc lư tạo ra vầng sáng liễm diễm, khuôn mặt tinh xảo sáng ngời, làn da trắng nõn, lông mi dài đen, đôi môi hồng diễm lộ ra đường cong hoàn mỹ. Quả thực chính là yêu ma mang theo hơi thở lẳng lơ, xông thẳng khảm vào trong ngực người ta, khiến người ta không thể dời tầm mắt đi được, tâm tư vòng quanh không lối thoát. Biết rõ là không nên, nhưng lại cứ như bị quỷ ám chỉ muốn dán đến, dán thẳng đến khi chạm vào đôi môi khiến người ta ý loạn tình mê.
Chỉ là... Mắt thấy còn kém hai ba centimet là hai đôi môi sẽ chạm vào nhau, đột nhiên Giang Ngư Ngư nháy mắt mấy cái, khẽ lui về phía sau.
"Anh cứ treo ngược như vậy, sẽ bị sái quai hàm đó."
"..." Khuôn mặt xinh đẹp đến yêu nghiệt hiện đang có chút vặn vẹo, Hách Liên Dạ co quắp khóe miệng, không thể bình tĩnh thêm được nữa mà nhảy xuống mặt đất, đặt cái giỏ thức ăn phá hoại việc tốt của người khác kia đến trước mặt Giang Ngư Ngư.
Thật ra y rất muốn vứt đi, nhưng... Thôi! Tiểu nha đầu này cũng không phải là lần đầu tiên không hiểu phong tình như thế.
Lúc nãy vừa mới ăn no đến căn bụng, một bàn đồ ăn lớn hầu như không còn thứ gì, hiện giờ Giang Ngư Ngư cũng không thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2523930/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.