Giang Ngư Ngư im lặng liếc y một cái, hi vọng có thể tăng thêm một chút cảm giác tồn tại “người ngoài” là nàng.
Hách Liên Dạ đâu thể nào xem nhẹ nàng? Cười cười liếc nàng một cái, “Tất cả mọi người đều thuộc về nàng rồi, còn có bí mật gì cần phải giấu diếm nàng chứ?”
“….” Hà thúc nhắm mắt lần nữa, liền ngã xuống nằm trên giường. Ôi? Tại sao lại không ngất xỉu được nữa chứ?
Từ khi nào thì thần kinh của ông lại kiên cường dẻo dai như vậy rồi!
Nhưng thần kinh của Giang Ngư Ngư lại càng ngày càng yếu ớt, khéo miệng hơi co giật, túm lấy y phục của y kéo đến bên cạnh, “Tất cả mọi người đều thuộc về tôi?”
“Chuyện này, tối hôm qua không phải có kết quả rồi sao?”
“…..” Y còn dám nhắc đến tối hôm qua!
Giang Ngư ngư bắt đầu nghiến răng, “Được, nếu đã như vậy, anh nên nghe theo lệnh của tôi, hiện tại anh đi đập đầu vào tường một trăm cái đi!”
Tên yêu nghiệt này rất phúc hắc, Giang Ngư Ngư không tin y sẽ tự mình hại mình, chắc chắn có cách tìm cớ cự tuyệt.
Không nghĩ tới nàng vừa dứt lời, Hách Liên Dạ không nói hai lời lập tức xoay người đi tới trước tường, làm bộ muốn đập vào tường thật.
Ngược lại Giang Ngư Ngư bị y làm cho hoảng sợ, liền vội vàng kéo y lại, “Anh làm gì thế?”
“Nương tử tương lai bảo ta đi đập đầu vào tường~” Trong đôi mắt kia rõ ràng có chút ý cười, nhưng Hách Liên Dạ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2523888/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.