Ánh mắt thuần lương trời sinh trừng trừng mắt y, có phần giống như một bạn nhỏ bị ức hiếp thở phì phì chất vấn, nhìn thấy bộ dạng đánh yêu này của nàng, Hách Liên Dạ nhếch môi cười, thảnh thơi mà trả lời nàng, “ Không có biện pháp, bổn vương cực kỳ biến thái mà.”
“….” Hiện tại nàng thậm chí hoài nghi, có phải tên yêu nghiệt này có thể nghe thấy trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì hay không, biết nàng đã bắt đầu gọi y là Hách Liên Dạ biến thái thì cố ý “trả thù” như vậy!
Giang Ngư Ngư không muốn nhịn , cổ tay khẽ lật, ngón tay lóe ra ánh sáng bạc, trên mặt lại cười ra hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ ngọt ngọt.
Thật là đáng yêu.
Nheo con ngươi nhìn nụ cười ngọt ngào lời chết người không đền mạng của nàng, Hách Liên Dạ không hề có động tác nào, cũng không tính toán phản kháng trở lại.
Giang Ngư Ngư cũng không thèm quan tâm rốt cuộc là y thật sự không phát hiện ra, hay là lại giống như trước kia ẩn dấu thực lưc, không khách khí mà vung tay đâm một phát ----- Bốp!
Cứng rắn đâm khi vào trong huyệt vị của y, lại nâng tay đâm thêm vài phát sau đó nàng kéo Hách Liên Dạ tự như cây cột không thể di chuyển , bơi lên bờ.
Tìm bao vải hồi lâu, trên người Giang Ngư Ngư cũng chỉ có hai mươi cây kim.
Thôi, cứ như vậy đi, lần này tiện nghi cho y rồi!
Một mạch đem tất cả ngân châm đâm lên trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2523867/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.