“Hôm nay ta là Tần Khuynh, sau này không cho phép ngươi nhìn ta, không cho phépôm ta, không cho phép nói chuyện với ta, không cho phép hôn ta!” Dạ Nguyệt Sắcđẩy Nguyệt Vô Thương ra, “Trước khi ta được đổi trở về, ngươi cũng không đượcnhìn ta. . . . . .”
Nguyệt Vô Thương chau mày lại, đây không biết đã là lần thứ mấy trong ngày bịDạ Nguyệt Sắc đẩy ra, trong lòng hận không thể đem Tây Tử Dặc chặt cho chó ăn.Vốn dĩ định dắt Dạ Nguyệt Sắc ra ngoài đi dạo, tự dưng gặp một đám người nhómlửa tự thiêu, nhưng mà hôm nay vừa nghe Dạ Nguyệt Sắc nói như vậy, hắn ngượclại nửa điểm hăng hái cũng không có.
Rốt cuộc là Tây Tử Dặc đã làm cái gì đối với nàng, lại để cho nàng gặp mặt TầnKhuynh? Nguyệt Vô Thương nhíu nhíu mày, nhìn lướt qua Dạ Nguyệt Sắc, khẽ thở dàimột cái.
Bên kia Dạ Nguyệt Sắc đã tự mình mặc lại quần áo chỉnh tề, chuẩn bị đi rangoài, sau đó quay người trở lại, úp sấp trên giường Nguyệt Vô Thương, “Ta trởvề như vậy, chắc chắn phụ thân sẽ không biết!”
Khoé mắt Nguyệt Vô Thương giật giật, chỉ cảm thấy có một đàn quạ đen bay quađầu.
Chỉ một đêm ngắn ngủi trôi qua, mà bên ngoài đã xảy ra chuyện động trời. Hômqua Nguyệt Vô Thương đeo mặt nạ đưa Dạ Nguyệt Sắc đi, Nguyệt Lưu Ảnh đem theothị vệ lật tung cả thành lên để tìm kiếm.
Nguyệt Lưu Ảnh tuấn nhan tiều tụy, dưới mí mắt một mảng lớn màu xanh, trên cằmrâu ria xanh ngắt, mất một ngày một đêm cũng không tìm được Dạ Nguyệt Sắc, hômnay đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617618/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.