Cảđêm Dạ Nguyệt Sắc ngủ say, tự nhiên không hay biết gì, đêm qua hai đại mỹ nhânvừa đánh lớn một trận. Nàng trở người choàng tay thấy bên cạnh đã sớm không cóbóng dáng của người nào đó, trong lòng hơi có chút thất vọng, chẳng qua chỉ hơimất mác, vừa vô tâm vô phế chạy ra sân.
Cònchưa tới đình giữa hồ, lại nghe thấy giọng nói quen thuộc, “Ngày mai ‘hội trăngrằm’ Dạ tiểu thư muốn mời khách tại sơn trang nghỉ mát, hôm nay phần lớn đượcmời đều là các vị thiên kim trong phủ của các vị đại nhân trong triều, mẫu hậukhông thấy Dạ tiểu thư, đặc biệt muốn ta tới xem một chút!”
Tênnhân yêu này chạy tới làm gi? Dạ Nguyệt Sắc chậm rãi đi đến, lại nghe thấy chanàng nói: “Tiểu nữ thỉnh thoảng nhiễm phong hàn, sợ không thể đi yến hội ‘trăngrằm’ rồi……..” Nói xong vừa lắc đầu, khẽ thở dài.
NguyệtNguyệt nghe được điều này đột ngột dừng bước, ‘Yến hội trăng rằm’?? Trong mắtcó chút nghi ngờ, ẩn mình ở sau cây cột ở hành lang, tiếp tục quang minh chínhđại nghe lén.
“ Nhưvậy, Tiểu Đức Tử vào cung truyền thái y….” Nguyệt Lưu Ảnh quay snag phân phóthái giám bên cạnh, sau đó vẻ mặt cộng thêm biểu hiện đáng tiếc nói: “Nếu Dạtiểu thư nhiễm phong hàn, vậy chỉ có thể trì hoãn yến hội là được….”
NguyệtLưu Ảnh tràn đầy thần sắc ân cần, trong lòng nàng không nhịn khỏi nghi ngờ, hômqua thấy Dạ Nguyệt Sắc còn một bộ dáng vui vẻ, hạ thủ nặng như vậy, chỉ thấytrên cánh tay hắn đều là vết nhéo bầm tím, trong mắt bỗng thoáng qua một nétgian xảo, ánh mắt liếc qua Dạ Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617605/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.