VươngDuẫn nơi nơi chờ mong nhìn Dạ Nguyệt Sắc, thật giống như toàn thế giớicũng chỉ còn lại có người trước mắt kia, hắn muốn Dạ tiểu thư biết hắn thíchnàng. Vậy mà trong lòng lại rất thấp thỏm lo âu, nếu như Dạ tiểu thư cự tuyệt,thì hắn phải làm sao bây giờ, Vương Duẫn cau chặt chân mày, cắn môi dưới, sắcmặt có chút rối rắm nhìn Dạ Nguyệt Sắc.
MắtNguyệt Vô Thương híp một cái, gần đây dũng khí của Vương Duẫn tựa hồ cao mộtchút. Nhếch miệng nở một nụ cười quỷ quyệt.
Cònlại là vẻ mặt mọi người khó lường, toàn bộ đều nhìn vào Dạ Nguyệt Sắc, mày DạNguyệt Sắc hơi nhíu, chuyện giống như có chút phiền phức . Ngay sau đócười một cách tự nhiên
"DuẫnChi à, ta cũng thích ngươi mà , ha ha. . . . . ."
Cườigiả lả hai tiếng, Dạ Nguyệt Sắc nỗ lực điều chỉnh vẻ mặt của mình mộtchút, khiến nụ cười trên mặt xem ra thân thiết chân thành. Dáng vẻ như vậy, làmcho ba nam nhân có mặt ở hiện trường đều là ba vẻ mặt khác nhau.
"Chúngta là chị em tốt mà! Duẫn Chi!" Nói xong còn vỗ vỗ đầu vai Vương Duẫn,trong lòng Dạ Nguyệt Sắc nghĩ lại những chuyện đã qua, trước kia đùa giỡn VươngDuẫn quá mức rồi?
NguyệtVô Thương sau khi nghe nói như thế rốt cuộc mặt mày hớn hở, còn lại chân màycủa mọi người giãn ra, ánh mắt của Tần Khuynh trở nên oán hận vô cùng,tại sao một người không tài không có học vấn, ngôn ngữ thô bỉ lại có thểđược nhiều người thích như thế chứ.
"Tahiểu rồi. . . . . ." Vương Duẫn có chút thất hồn lạc phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617587/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.