Chủnhân của Tô Mạc Già! Dạ Nguyệt Sắc lập tức lâm vào ảo tưởng, đầu tiên là nàngnhất định sẽ đuổi tên Đông Ly đáng ghét này, sau đó sẽ lập tấm bảng ngoài cửa,phía trên nhất định dùng chữ to viết"Nhân yêu cùng Hồ Ly Tinh cấm khôngcho vào bên trong!"
DạNguyệt Sắc càng nghĩ càng vui vẻ, dĩ nhiên là biểu hiện ra ngoài, "Ha ha.. . . . ." cười một trận. Đỗ Quyên nhìn tiểu thư nhà mình cười khúckhích rất ảnh hưởng hình tượng , vội kéo tay áo Dạ Nguyệt Sắc .
DạNguyệt Sắc lập tức nghiêm nghị, thu hồi suy nghĩ đang bay xa thật xa của mình,nhìn trước mắt nụ cười phong lưu củaNguyệt Vô Thương, gương mặt hưng phấn nhấtthời toàn bộ chuyển hóa thành suy sụp, bây giờ chủ nhân của nơi này không phảilà tên yêu nghiệt này sao, muốn từ trong tay hắn lừa gạt Tô Mạc Già chẳngphải là so với lên trời còn khó hơn?
Nụcười trong mắt Nguyệt Vô Thương không giảm mắt, phượng quét một vòng Dạ NguyệtSắc, phương diện khác ngược lại thông minh, sao lại đến lúc này lại giống nhưkhông biết biến chuyển chút nào.
"Tốtlắm!" Nguyệt Vô Thương chậm rãi nói một tiếng, "Không phải là muốn đivào sao?" Nói xong cũng không quản Dạ Nguyệt Sắc, ưu nhã cất bước đivào bên trong.
DạNguyệt Sắc cười một tiếng, lôi kéo Đỗ Quyên rất là vui vẻ bước theoNguyệt Vô Thương đi vào, đi tới trước mặt Đông Ly vẫn không quên thị uy hất đầuưỡn ngực, ngẩng đầu mà bước.
NguyệtVô Thương ở trước mặt hơi cong môi một cái, hai tròng mắt đầy tình tứ, một nốt ruồi chu sa đổ khẽ sáng lấp lánh.
DạNguyệt Sắc lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617579/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.