"NguyệtNguyệt!" Dạ Nguyệt Sắc nằm trong vòng tay Nguyệt Vô Thương ôm ấp, khônggiải thích được kêu một tiếng nữa, giọng mũi nồng đậm, mềm nhũn, có chút đángthương.
"Taở đây!" Hơi thở Nguyệt Vô Thương có chút không ổn, vẫn ôn nhu lên tiếng.
DạNguyệt Sắc đột nhiên cảm thấy không phản đối, ở trong ngực Nguyệt Vô Thương cọxát, tìm vị trí thoải mái, có chút do dự hỏi: "Nguyệt Nguyệt, ngươi cóphải yêu thích ta hay không!" Nếu không làm gì đối với nàng ôn nhu nhưvậy.
NguyệtVô Thương ôm Dạ Nguyệt Sắc chạy như bay bất chợt dừng lại, trong nháy mắt liềntiếp tục xuống núi, khóe miệng nâng lên một chút ý cười, thích không? Hắn chỉbiết, nàng là của hắn, chỉ có thể là của hắn.
DạNguyệt Sắc thấy Nguyệt Vô Thương không nói lời nào, có chút xấu hổ, ngay sau đólập tức trấn tĩnh tinh thần tự an ủi mình, "Vậy ngươi yêu thích ta có đượckhông?"
"Được!"Nguyệt Vô Thương không chút suy nghĩ nói, thân hình có chút không ổn.
"Vậytiền ta nợ ngươi, chúng ta xóa bỏ có được hay không?" Dạ Nguyệt Sắc từtrong ngực Nguyệt Vô Thương ngẩng đầu lên, chuẩn bị được một tấc tiến thêm mộtthước, sau đó vụng trộm quan sát phản ứng của Nguyệt Vô Thương .
DạNguyệt Sắc bị Nguyệt Vô Thương trước mắt làm kinh hoàng, chỉ thấy sắc mặt mớivừa rồi còn tái nhợt, nay hắc khí tràn ngập, Lan tràn hết cả gương mặt củaNguyệt Vô Thương, vạn phần quỷ dị.
"NguyệtNguyệt, ngươi làm sao vậy?" Dạ Nguyệt Sắc chỉ cảm thấy Nguyệt Vô Thươngđột nhiên dừng lại, đợi hai chân nàng mới vừa chạm đất, Nguyệt Vô Thương liềnnhìn về hướng nàng, trong miệng không thể thay đổi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617572/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.