"Changươi bị giết à?" Dạ Nguyệt Sắc từ từ đến gần nam nhân bên cửa sổ kia,cười đến không hề có chút hảo ý.
"Saongươi nói thế?” Người nọ"Cọ" một tiếng đứng lên, chỉ vào DạNguyệt Sắc tức giận nói.
"Thìra cha ngươi không chết à!" Dạ Nguyệt Sắc từng bước, từng bước đến gần namtử kia, dáng dấp không hề có chút thùy mị nào.
"Tacòn tưởng rằng Dạ Nguyệt Sắc là cừu nhân giết cha của ngươi chứ?"
"Ngươi.. . . . ." Phải biết rằng văn sĩ phong nhã đến đâu cũng sẽ có lúc cứnghọng cùng từ, "Dù sao ta chính là ghét Dạ Nguyệt Sắc!"
VươngDuẫn vừa nghĩ tới cảnh chịu nhục cầu hôn năm đó khuôn mặt bi phẫn, may mà nămđó Dạ Nguyệt Sắc bảo người đánh, nên hắn dừng lại, nếu không hắn cưới loại côgái như nàng, chẳng phải là cả đời cũng không ngóc đầu lên được sao!
"Phảikhông?" Dạ Nguyệt Sắc nhìn lướt qua bệ cửa sổ cao chỉ đến eo ếch của VươngDuẫn, nhất thời cười đến có chút hư hỏng
"Dùsao ta cũng vậy rất chán ghét ngươi, miệng đầy mùi thúi, thật sự làm quá ô uếkhông khí tao nhã của Nguyệt Nguyệt nhà ta, cho nên. . . . . ."
"Đixuống tắm một cái đi!" Đôi tay Dạ Nguyệt Sắc đẩy mạnh, chỉnghe"Đông" một tiếng, nước hồ nhộn nhạo làn sóng xanh.
"DuẫnChi!" Có người trong nhà bị tình huống đột phát này hù sợ, toàn bộ gom lạibên cửa sổ, nhìn Vương Duẫn giãy dụa trong nước.
"Ta không biết bơi nước! Ngô. . . . . . Ngô. . . . . ."
DạNguyệt Sắc móc móc lỗ tai, đứng ở một bên, nhàn nhã nhìn mọi người luống cuốngtay chân cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617556/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.