Trờicó chút sáng rỡ, Dạ Nguyệt Sắc lật người tiếp tục ngủ, nhưng tại sao nàng cảmthấy luôn có một cảm giác có một đống ánh mắt đang quấy nhiễu giấc ngủnàng, Dạ Nguyệt Sắc rốt cuộc không thể nhịn được nữa từ trên giường ngồidậy.
“Nhìncái gì vậy, chưa từng thấy qua mỹ nữ ngủ à!” Dạ Nguyệt Sắc không thể nhịn đượcnữa nhìn một người nam nhân trung niên trước mắt dẫn theo một đámnữ nhân mỗi người mỗi vẻ, thấy nàng tỉnh lại, ánh mắt đang lo âu lại trở nênmừng rỡ như điên!
“Aiyêu, Sắc Sắc a, con gái yêu của cha, con rốt cuộc tỉnh rồi!” Lão nhân cầm đầulập tức chạy đến trước giường, một vốc nước mũi một đống lệ bắt đầu gàolên.
Phíasau một đám nữ nhân trang điểm xinh đẹp cũng vội vàng chạy lên phíatrước, mở miệng gọi một tiếng”Sắc Sắc” rất thân mật, bộ dạng hỏi han âncần, khiến Dạ Nguyệt Sắc có chút không chịu nổi.
“Ởđâu ra lão đầu nhận loạn thân thích vậy!” Dạ Nguyệt Sắc đưa tay đẩy lão nhângia ra, không hiểu nổi nói.
“Aiyêu, Đỗ Quyên đâu, nha đầu chết tiệt kia, lăn ra đây cho ta, tiểu thư đã xảy rachuyện gì, ngay cả Lão Tử cũng không nhận ra!” Đương triều Thừa tướng Dạ Thiên,cũng chính là phụ thân của Dạ Nguyệt Sắc, một tay vuốt trán, một tay che ngực,dáng vẻ như Tây Thi ôm ngực vì quá đau lòng, quát lớn với Đỗ Quyên đangđứng đối diện bên giường.
ĐỗQuyên cũng biết, tiểu thư xảy ra chuyện lớn thế này đã là bất hạnh của nàngrồi, lại thêm người nào đó cưng chìu nữ nhi, cưng chìu đến mức không phân rõtrắng vàng xanh đỏ như lão gia đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617554/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.