Buổi tối, Hạ Đào nhìn thấy Tô Tử Nguyệt thu dọn một chút hành lý, liền bật cười: "Vương phi, ngày mai người sẽ được sắc phong làm Hoàng hậu, trong cung những y phục này cũng không còn phù hợp."
Tô Tử Nguyệt mỉm cười lắc đầu: "Ta sẽ không làm Hoàng hậu, Hạ Đào, ngươi có muốn đi với ta không?"
Hạ Đào kinh hãi: "Vương phi, vì sao?"
Tô Tử Nguyệt chỉ đáp: "Không đáng."
Hạ Đào hai vành mắt đỏ ửng: "Vương phi nương nương, Hạ Đào theo người từ nhỏ, người đi đâu, nô tỳ sẽ theo đó chăm sóc người. Nhưng Vương gia thật tâm yêu thương người, trên dưới Vương phủ ai nấy đều rõ ràng, vì sao...
người lại rời đi."
Tô Tử Nguyệt đưa tay sờ vào hai chiếc nhẫn mà nàng luồn vào sợi dây đeo lên cổ, nhìn lên ánh trăng sáng: "Hạ Đào, con người một khi đã thất hứa một lần, sẽ có lần thứ hai. Thay vì sống trong lo trước lo sau, ta chọn cho mình buông bỏ."
Hạ Đào mặc dù câu hiểu câu không, nhưng cuối cùng vẫn giúp Tô Tử Nguyệt thu dọn một ít hành lý, sau đó hai người bàn bạc sẵn kế hoạch cho ngày mai.
Ngày hôm sau, nội thị tuyên Hoàng hậu nương nương lên đại điện dập đầu, lúc này mới phát hiện trong kiệu của
Hoàng hậu nương nương lúc này mới trống rỗng, nội thị dọa sợ, lảo đảo chạy về phía Phong Thiên Tước báo cáo.
"Hoàng thượng, không thấy Hoàng hậu."
Phong Thiên Tước ngồi trên ngai vàng, đang vui mừng đợi Tô Tử Nguyệt bước vào, sau đó sẽ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3729383/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.