Trên đời này không có thứ gì mà Phong Thiên Tước cạy miệng không ra.
Liên nhi còn phải cảm tạ thân phận của mình, nếu nàng không phải là nha hoàn của Lâm Thiên Nhu, bây giờ người nằm thoi thót trên mặt đất hẳn là nàng.
Phong Thiên Tước không cho Lương Thăng bất cứ cơ hội nói chuyện nào, trức tiếp đánh mất nửa cái mạng, ai thấy cũng khiếp sợ, nói gì đến Liên nhi chỉ là một tiểu nha hoàn?
Phong Thiên Tước mười phần bình tĩnh: “Mang theo người, Bản vương muốn đến tìm Thiên Nhu”
Giọng nói quá mức bình tĩnh, mang theo ngữ khí nhàn nhạt lạnh lùng nhưng khiến Khúc Nam không khỏi rùng mình. Xem ra, Lâm tiểu thư rất nhanh sẽ gặp phải phiền phức, nhưng mà cũng là do gieo gió gặp bão mà thôi.
Khúc Nam cũng chấn kinh, luôn luôn ôn hòa hiền lương hiền hậu Lâm
Thiên Nhu vậy mà bên trong lại ác độc lòng dạ hẹp hòi, dù Vương phi có không tốt, cũng là chính thê do Vương phi cưới hỏi đàng hoàng.
Huống chi Vương phi bị truyền ra lời xấu xa, đối với Vương gia cũng là một chuyện mất mặt! Lâm tiểu thư kia liền xem Vương gia như thế nào?
Sự đố kị của nữ nhân quả thật là quá đáng sợ.
Trong sảnh, Lâm Thiên Nhu đang thêu gối uyên ương, đối với sự biến mất của Liên nhi cũng không để ý.
Khi miệng khát nước, liền gọi một tiếng Liên nhi, ánh mắt nhìn thấy một đôi giày dệt kim từng bước hướng đến nàng, Lâm Thiên Nhu ngẩng đầu lên, vừa kinh ngạc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725321/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.