Tô Tử Nguyệt đột nhiên bị người khác nhắc đến tự nhiên liền dừng bước lại.
Sắc mặt Phong Thiên Tước hung ác nham hiểm càng lúc càng khó coi, tựa như chim ưng nhìn chằm chằm Tô Tử Nguyệt: “Vương phi thế nào lại hù dọa nàng?”
Tiểu Mai thút tha thút thít mà nói: “Nha hoàn của Vương phi là Hạ Đào chạy bốn phía muốn cho Vương phi bồi bổ thân thể, đúng lúc chúng nô tỳ đi ngang qua, nàng ta liền muốn chim bồ câu trên tay Thu Sương tỷ. Thu Sương tỷ không cho nàng, nàng liền lao đến đoạt, Thu Sương tỷ vì muốn bảo hộ bồ câu mà không cẩn thận đẩy ngã Hạ Đào, bị Vương phi nhìn thấy, Vương Phi liền trút giận cho Hạ Đào mà đẩy Thu Sương tỷ ngã xuống mặt đất làm bồ câu đưa tin kinh sợ mà bay đi.
Thu Sương tỷ liền nói đó là bồ câu đưa thư của Vương gia và Lâm tiểu thư, Vương gia rất xem trọng. Vương phi vậy mà không vội đi tìm bồ câu, ngược lại thần sắc nghiêm nghị nói chuyện rất đáng sợ nguyền rủa Thu Sương tỷ, Thu Sương tỷ gần đây sức khỏe không tốt, tự nhiên bị dọa đến dạng này.”
Tiểu Mai một phen nói ra, Tô Tử Nguyệt không nhịn được trừng mắt nhìn nàng ta.
Thật không tệ nha, ai nói giữa nha hoàn với nhau không có chân tình.
Không chỉ có trượng nghĩa và còn không hề ngốc.
Đem chuyện Thu Sương đẩy ngã Hạ Đào nói là không cẩn thận, còn đem nàng chính là ỷ thế hiếp người bao che cho hạ nhân, còn cường điệu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725302/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.