Sau khi nói chuyện với Tinh Nguyên xong,Ly Duẫn nhốt mình ở trong phòng đúng 1 ngày trời.
Phải rồi. Tên của cô bây giờ không còn là Ly Duẫn mà là Phong Thần Nguyệt,nữ nhi của ma vương Phong Thần Nhiên và vương hậu Tinh Nguyên.
Tinh Nguyên nhìn con gái đang say giấc nồng mà trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp. Suốt bao nhiêu năm để con lăn lộn ở ngoài với dã thú,cuối cùng hai người cũng thành công đưa con gái trở về nhà.
Sẽ sớm thôi,Ma Tộc sẽ sống lại và phục thù,sẽ cường đại mạnh mẽ hơn cả trước kia.
Liễu Thi Âm đẩy cửa bước vào mang theo một khay thức ăn nhỏ. Cô bị mùi thức ăn đánh thức,ngoan ngoãn ngồi dậy thưởng thức sau khi được người hầu chăm sóc.
Cô không chống đối cũng chẳng ồn ào như trước. Cô chỉ đơn giản chỉ là đang đón nhận nó một cách bình thản nhất. Đây là tổ chất của một sát thủ còn sót lại trong người của cô. Dù cho thân phận hay tên gọi của cô có đổi khác,thì cô vẫn chính là cô.
Liễu Thi Âm cũng không nói gì,chỉ im lặng ngồi cạnh ngắm nhìn gương mặt ăn uống của cô. Nguyệt Nhi của hắn rất tùy tiện nhưng lại rất đáng yêu. Thái độ của cô so với lần đầu gặp hắn đã ôn hòa hơn trước. Cô còn tự tay đút cho y ăn. Dù y sống mà không cần ăn. Tuy nhiên không hiểu sao,dư vị trong miệng có chút ngon.
\- Ngươi tên gì? Ta quên mất rồi.
Thần Nguyệt xoa xoa cái bụng căng tròn của mình ,hướng mắt hỏi Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074813/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.