Vương Tố Tố vừa kề miệng vào ly nước Ninh Tịch mới đưa thì phía Nam chợt vang lên tiếng động rung trời.
Binh lính của nàng đồng loạt thức dậy,đi về phía nàng đề cao cảnh giác chuẩn bị chiến đấu. Họ mới nghỉ ngơi được hơn 2 cah giờ. Trăng đã lên khá cao. Khuya như vậy,nơi đó tốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
\- Vương thống linh,nơi đó là vực Thiên Nha.
Nịnh Tịch khẽ nói nhỏ vào tai nàng. Nàng biết chứ. Tức là Bạch Tử Du đã tới nơi rồi. Chắc chắn là đang giao chiến với đám người Ma Tộc ấy.
Vương Tố Tố quay người về phía hơn 200 tướng sĩ,dõng dạc nói:
\- Ta cùng các ngươi chinh chiến trên chiến trường bao nhiêu năm. Các ngươi có thể không phục với thân phận nữ nhi của ta. Ta cũng không bắt ép các ngươi. Các ngươi cũng hiểu rất rõ bản thân đăng gặp phải tình huống gì. Các ngươi có thể lựa chọn. Một là rời khỏi đây. Hai là cùng ta chiến đấu bào vệ giang sơn xã tắc
Vương Tố Tố nói tràn đầy khí huyết. Đáy mắt của nàng đã thể hiện hết tâm cơ của nàng.
Các tướng sĩ đồng loạt quỳ xuống,đồng thanh đáp lại:
\- Chúng thần nguyện đi theo Vương thống lĩnh. Ma tộc chưa tan,tấm thân chưa tàn. Chúng thần nguyện góp sức mình cho giang sơn xã tắc
Vương Tố Tố hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Nếu đã quyết định như vậy,họ tự nguyện,nàng cũng có thêm nhiều sức mạnh. Thật tốt.
Mọi người nhìn nhau. Vương Tố Tố vốn thân phận cao quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074784/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.