🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuộc nói chuyện giữa Bạch Tử Du và Bạch Lập Thành gần như được giữ kín bí mật và hoàn toàn không được tiết lộ ra ngoài.



Chỉ biết sau ngày hôm ấy,Nguyệt Triều quốc không còn một ai mang tên Tử Du và mang họ Bạch nữa.



Người tiếp quản toàn bộ gia tài của Bạch Tử Du là Bạch Tống Liễu,ngu. hoàng tử của Nguyệt Triều quốc. Y là người thay hắn chăm sóc cho những người còn lại ở trong phủ,đặc biệt người được nhắc nhở nhiều nhất là Tiểu Nhu, nô tỳ của Ly Duẫn



Bạch Tử Du biết lần này có thể đi nhưng không biết có thể về hay không. Hắn cũng không cần vị thế hay quyền lực. Cho nên chính hắn đã yêu cầu Bạch Lập Thành từ hắn.



Điều này khiến Lưu Di Giai vô cùng đau lòng. Nàng ôm lấy con trai đến khóc ngất đi.



Không phải là hắn muốn phụ vương và mẫu hậu đau lòng nhưng đây là ý niệm cuối cùng mà hắn dành cho thê tử của mình.



Cô từng mơ ước có một cuộc sống bình thường, có một mái nhỏ dưới một chân núi nọ. Ngày ngày cùng tướng công tướng công đi du ngoạn sau đó trở về.



Được,cái danh chiến thần Bạch Tử Du hắn cũng không cần nữa. Giờ hắn chỉ là tướng công của cô,một người nam nhân bình thường đi đòi lại công bằng cho cái chết của nương tử



Bước chân đến Liễu quốc. Vương Tố Tố trán đeo khăn tang,tay cầm bảo kiếm nghiêng đón Bạch Tử Du. Nàng không sợ chết. Nàng chỉ sợ sống trên đời mà phải nợ ân tình của ai đó.



Ly

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074774/chuong-82.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi
Chương 82:chap 82
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.