\- Vương gia,vương phi yết kiến. Thái tử Thục quốc yết kiến.
\- Chúng thần tới muộn,khẩn xin hoàng thượng và hoàng hậu lượng thứ \- Cả ba đều đồng thanh nói.
\- Được rồi. Về chỗ đi. Đông đủ cả rồi thì bắt đầu yến tiệc đi \- Lưu Du Giai phất tay ra lệnh
\- Sao ngươi lại ở đây? Ả tiện nhân.
Từ một góc khuất nào đó,Nhược Linh đứng dậy chỉ tay về phía cô. Tìm khắp nơi không thấy đâu lại gặp ngươi ở đây. Dám đắc tội với bản công chúa,gan ngươi thật lớn.
\- Nhược Linh,ăn nói hàm hồ. Ngồi xuống \- Nhi Nặc nhắc nhở.
\- Mẫu thân,là nàng ta,chính nàng ta ám sát con. Chính là nàng ấy.
\- Vương Nhi Nặc,ngươi tốt nhất là nên nói nữ nhi của mình giữ mồm giữ miệng. Nếu không đừng trách bổn cung
Lưu Di Giai trừng mắt đe dọa. Bữa tiệc đang vui mà bị lũ người này làm mất hứng. Thật không coi triều đình ra cái gì.
\- Xin...xin..hoàng hậu khai ân..\- Nhi Nặc quay sang Nhược Linh \- Còn không nhanh xin hoàng hậu tha thứ.
\- Thị nữ của con có thể làm chứng. Hoàng thượng,hoàng hậu,người phải làm chủ cho con \- Nhược Linh vùng chạy quỳ trước sảnh \- Xin hãy đòi lại công bằng cho tiểu thiếp.
Tiếng xì xầm bàn tán vang lên. Họ vẫn chưa hiểu được chuyện gì chưa xảy ra.
Lưu Di Giai và Bạch Lập Thành bị đặt vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nhược Linh chính là muốn làm lớn chuyện,nàng làm tới nước này là vì bây giờ đang có khách ép buộc hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074698/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.