\- Ly Duẫn ,mau tỉnh dậy...Tỉnh dậy cho bản vương.. \- Huân Nhược Đông dùng hết sức lay cô dậy
\- Ưm...ồn ào...Ngươi bị điên à?
Ly Duẫn ôm đầu ngồi dậy.
\- Nàng thấy trong người sao rồi? Có đau ở đâu không?
\- Im lặng. Ngươi bị cái gì vậy? \- Ly Duẫn gắt lên
\- Nàng bị trúng độc bọ cạp sa mạc. Sao không nói cho bản vương biết?
Huân Nhược Đông trách móc. Hiện tại giờ y không cầm theo thuốc giải. Nhưng nếu biết kẻ hạ thủ,y có thể tìm người lấy đồ về.
\- Không sao...ta ổn..Không giết được ta.. \- Cô chợt nhận ra có gì đó không ổn \- Bạch Tử Du, sao ngươi cũng ở đây??
\- ....
Bạch Tử Du im lặng không nói gì.
Ly Duẫn chợt giật mình nhìn vào đồng hồ. Ôi,muộn thế này rồi cơ à. Thảo nào Bạch Tử Du đi tìm cô. Chỉ còn vài phút nữa là bắt đầu yến tiệc của hoàng hậu rồi.
Cô còn muốn chơi với Hàm Lưu Ly thêm một chút nữa.
\- Ly Nhi,đứng lại. Bản vương đi tìm thuốc giải cho nàng.
\- Không sao. Bằng hữu ngoan \- Ly Duẫn cúi người xoa đầu y \- Ta cho ngươi xem một thứ nhé.
Huân Nhược Đông gật đầu. Ánh mắt của hắn vẫn có vẻ rất không an tâm.
Ly Duẫn chỉ cười,rút con dao găm ở thắt lưng Huân Nhược Đông cứa nhẹ lên đầu ngón tay sau đó nhỏ xuống gốc cây mà khi nãy cô dựa lưng. Chỉ trong thoáng chốc,không chỉ cái cây to lớn ấy mà các cây cỏ non xung quanh nó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074695/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.