Bạch Tử Du chỉ im lặng ngồi quan sát tất cả mọi chuyện. A Uyên cũng không quấy rối ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn đùa nghịch.
Thấy nét mặt vui như nhặt được nắm vàng qua tấm màn che mặt của cô,Bạch Tử Du bất giác cười. Có một nương tử thù dai,quậy phá,ngang bướng cũng khá thú vị. Không cần hắn bảo vệ thì cô cũng có thể cắn chết lũ sói đói khác.
Điều này khiến thâm tâm của hắn bình yên một cách lạ thường. Nữ nhân này sinh ra là tặng cho hắn.
\- Trưởng công chúa thật sự muốn so tài với bản cung sao? \- Ly Duẫn chỉ tay vào mặt Hàm Lưu Ly thách thức \- Ngươi nghĩ là chắc chắn thắng được ta?
\- Ta không dám khoe khoang nhưng ta thừa sức đè nát một kẻ phế vật như ngươi. \- Hàm Lưu Ly im lặng một hồi rồi nói
\- Phế vật? Ta là người như vậy trong mắt trưởng công chúa sao? Hừm...\- Ly Duẫn khoanh tay suy ngẫm \- Chi bằng chúng ta cá cược đi.
\- Cá cược ? \- Lưu Ly nhíu mày hỏi \- Ngươi muốn gì?
\- Nếu ngươi thắng,Nguyệt Triều quốc là của ngươi. Nếu ta thắng,Liễu quốc các ngươi phải hứa phục vụ Nguyệt Triều đời đời kiếp kiếp. Là con dân của Nguyệt Triều quốc. Thấy thế nào?
\- Hoang đường..Ai cho ngươi được phép quyết định như thế? \- Lưu Di Giai tức giận đứng dậy quát mắng cô.
\- Được. Trẫm đồng ý với ngươi
Bạch Lập Thành gật đầu phất tay.
\- Hoàng thượng...\- Lưu Di Giai bất mãn
\- Tạ ân điển của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/3074684/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.