- Bạch Tử Du,ngươi làm gì ở đây? - Ly Duẫn nhíu mày hất tay hắn ra.
- Nàng,đi theo ta về vương phủ - Bạch Tử Du tiếp tục nắm lấy cô kéo đi.
- Ngươi buông nàng ấy ra
Lục Lương đi đến đánh mạnh vào tay Bạch Tử Du kéo Ly Duẫn về phía sau. Vòng tay của Lục Lương bao trọn lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô càng khiến hắn tức giận. Máu trong người trào lên từng chút một càng lúc càng mạnh mẽ.
- Cút hết cho ta. Nha đầu bị thương thì phải làm sao?
Ly Duẫn gắt gỏng hét lên. Hừ. Cô có phải đồ vật đâu mà lôi qua lôi lại. Không thấy cô đang bế một người khác sao? Nam nhân nào cũng kì lạ đến thế à? Lũ điên. Có nắp não không thế. Nhìn cái gì mà nhìn. Có tin ta chọc mù mắt hai người không?
- Từ khi nào mà đến lượt thế tử điện hạ của Liễu quốc tham dự vào việc của bản vương ? - Bạch Tử Du cố gắng gằn giọng xuống khẽ hỏi
- Hừm. Thấy chuyện bất bình ra tay là chuyện đương nhiên. Hơn nữa nàng là ân nhân cứu mạng của muội muội bản vương. Vương gia quá lời rồi.
- Ngươi. Mang nha đầu đi.
Từ lúc nào cô đã chạy về phía Biệt Tước giao A Uyên lại cho hắn. Mọi chuyện có vẻ rắc rối rồi đây. Trước hết phải dọn đống lộn xộn mà cô gây ra đã. Mà người giúp được cô bây giờ chỉ có Bạch Tử Du. Cô gây chuyện mà quên mất hôm nay là sinh thần của mẫu hậu Bạch Tử Du, Lưu Di Giai.
- Chuyện nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-lai-giet-nguoi-roi/151724/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.