“Òa! – Kỵ Danh chuẩn bị khóc xối xả.
“Nín! – Bạch Lâm hét lên.
Lần đầu tiên Kỵ Danh thấy Bạch Lâm lớn tiếng với mình nên vô cùng sửng sốt. Tiếng khóc vừa rồi do gương mặt của Bạch Lâm dọa sợ chứ không phải vì tủi thân đâu.
Bạch Lâm đi lên trước, bỏ mặt Kỵ Danh. Không được mười bước chân thì chủ soái đã đi theo Bạch Lâm, đã nín khóc nhưng vẫn sợ gương mặt vừa nãy.
Từ lúc trở về Bạch Lâm không nói một lời nào, đứng nghiêm ngay cửa canh gác. Nhưng như thế cũng đủ thời gian để Kỵ Danh suy nghĩ lại, cảm thấy hành động và lời nói của mình đã sai nhưng giờ không biết mở lời như thế nào.
“Thưa chủ soái, chiều này ngài muốn dùng món gì?” - Bạch Lâm đứng ngoài cửa hỏi như mọi lần.
“Vậy làm phiền ngươi báo với trù bếp chuẩn bị măng hầm với giò, đậu hủ chiên, cá sốt tương, heo cháy tỏi!” - Kỵ Danh điềm tĩnh nói.
Bạch Lâm chăm chú ghi lại, đến món thứ ba thì cảm thấy hơi lạ. Tất cả những món này đều là những món hắn thích. Bạch Lâm không giữ được sự tò mò liền đẩy cửa vào trong.
“Ta xin lỗi vì đã làm ngươi lo lắng! Từ nay về sau ta sẽ không nhược và ích kỷ như thế nữa!” - Kỵ Danh đứng ngay cửa nói.
“Thuộc hạ cũng đâu dám trách ngài, chỉ muốn ngài đừng mãi bận tâm về chuyện này và cũng đừng tơ tưởng đến vương phi của vương gia Du quốc nữa!” - Bạch Lâm nói thẳng không chút do dự.
Chủ soái thừa biết tính tình thủ hạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958752/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.