"Các vị huynh đài ơi, nếu có tra tấn thì làm ơn bằng đòn roi xin đừng tra tấn bằng đồ ăn!" - Tiếng kêu gào thảm thiết.
Vừa đúng lúc Lạc rang dẫn Bảo Thạch đến nhận dạng tên tẩm độc, nghe tiếng kêu la đáng thương thế thì biết phòng bếp "chăm sóc" phạm nhân rất chu đoán. Để tránh khung cảnh ám ảnh nên Bảo Thạch nói với Lạc nhỏ tiếp tục trông chừng hắn, bản thân thì chuồn lẹ.
"Mình không muốn đánh mất hương vị tuyệt vời của những món ngon, tốt nhất bây giờ chạy về báo với vương phi!" - Bảo Thạch nhanh chân.
Xong bữa tiệc hoàng thượng cùng hoàng hậu trở về cung, quan thần cũng về bây giờ nơi đây chỉ còn các sứ thần cùng với người của vương phủ.
"Bữa tiệc diễn ra suôn sẻ, nô tài quan sát không thấy có dấu hiệu bất thường!" - Trưởng công công nói.
"Lần này Lam Ninh cùng vương phủ hoàn thành việc rất tốt, đặc biệt trẫm rất thích những món ăn lần này vô cùng lạ miệng và hương vị cực kì tuyệt vời!" - Gương mặt vô cùng hài lòng.
"Nhưng thiếp thì khá lo lắng với những vị khách đến từ Tuyết lễ quốc!" - Hoàng hậu lo lắng.
"Vì sao thế? Trẫm thấy họ khá kín tiếng, trong suốt bữa tiệc chưa bao giờ người đại sứ đó rời mắt khỏi ly rượu!'' - Hoàng thượng thắc mắc.
"Bệ hạ ăn suốt chỉ cắm mặt vào đồ ăn đến cuối cùng mới ngẩng mặt lên thì làm sao mà thấy được!" - Hoàng hậu tỏ vẻ trách móc.
Hoàng thượng đứng lại ngay lập tức làm những người đi theo sau thắng lại không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958722/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.