Nếu quốc vương của Hỏa lan quốc nghe được những lời này thì tim ngài ấy sẽ vỡ vụn mất. Quốc vương xem Kỵ Danh như người bạn tri kỷ, còn con người này chỉ xem là nơi để trút bầu tâm sự thích thì hứa không thì thích rút lại lời hứa.
"Quốc vương! Chân của chủ soái là chân đi làm sao quốc vương có thể giữ ngài ấy lại để toàn tâm toàn lực lo cho đất nước ạ?"
"Ta cũng từng nghĩ đến việc giữ chân hắn lại nhưng thâm tâm ta không cho phép! Khi chim bị nhốt trong lòng làm sao mà nó hót hay hãy để nó tự do bay khắp nơi!" - Quốc vương trải lòng.
"Chứ không phải quốc vương không nhốt nổi chim sao!" - Người hầu thân cận chọc ghẹo quốc vương.
"Khi quân! Ngươi xuống dưới đi bộ đến doanh trại của Du quốc!" - Tâm trạng vô cùng tức giận.
Đã có sự chuẩn bị từ trước khi quốc vương Hỏa lan quốc đến đã có tam vương gia đứng đón sẵn, bên cạnh là Mộng Tranh với thái độ vô cùng thân thiện.
"Ta rất vinh hạnh được tam vương gia tiếp đón! Đây là một ít quà đến từ Hỏa lan quốc chúng ta!" - Cười tít mắt.
"Thay mặt binh lính của Du quốc đa tạ quốc vương! Người vào trong nghỉ ngơi đi đường xa đến đây ngài cũng đã thấm mệt!" - Đằng Chính Hằng dẫn đường.
Đến một gian lều dành cho khách, mọi thứ được sắp xếp theo phong cách của người Hỏa lan quốc.
"Cũng đã rất lâu rồi ta mới có dịp đến thăm Du quốc, lần này lại đặc biệt hơn khi được ghé thăm doanh trại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958665/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.