Lúc đó trái đất như chậm đi một giây quay quanh mặt trời, những bông hoa đang tàn dần bỗng xanh tươi trở lại và chú chim sẻ đang rỉa lông thì bứt luôn sợi lông đi.
"Ngươi có nghe những gì ta vừa nghe không?" -Nữ quản gia hỏi nô tỳ.
"Dù rất nhỏ nhưng nô tỳ nghe rất tròn câu và rõ chữ ạ!"
Người đặc biệt nhất là công chúa Chiêu Linh vẫn ù ù tai không rõ do mình hoang tưởng hay đang nằm mơ.
"Nè đệ đừng ăn đậu phộng nữa được không? Ta làm nhiệm vụ ghi chép mà cứ nghe mấy tiếng rộp rộp này lỡ ghi sai thì ta bị vương phi trừ lương đấy!" - Tiểu Trúc tức giận.
"Đệ xin lỗi nhưng vì thói quen thôi, với lại đệ thấy vương phi mỗi khi hóng hớt chuyện gì cũng có cái gì nhai nhai nên cũng làm theo!" - Lạc rang tỏ vẻ vô tội.
"Vậy hả, cho ta một hạt!" - Tiểu Trúc đồng tình.
"Có ngay!" - Lạc rang tách hạt đậu.
Bên phòng nghỉ của hoàng thái hậu hôm nay đông đúc hơn mọi khi.
"Con làm thế lỡ Chiêu Linh phát hiện sẽ giận ta mất!" - Hoàng thái hậu lo lắng.
"Thái hậu yên tâm sẽ không có chuyện muội ấy giận người đâu! Kế hoạch đệ muội chỉ có chuẩn và thành công thôi!" - Hoàng hậu xoa xoa bụng.
"Mặc dù ta có hối thúc chuyện hôn sự của nó nhưng dùng cách này có phải khắc nghiệt quá không?"
"Không đâu ạ, nếu không cứng rắn thì đôi trẻ đó biết đến chừng nào!"
"Mà tranh đâu con có nhiều rồi đem qua đó thế, Lam Ninh vẽ sao?"
"Tranh đó do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958651/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.