"Lam Ninh tỷ tỷ mệt hả?" - Bánh bao nhỏ lo lắng cho Lam Ninh.
"Không, tỷ không mệt! Sao Bánh bao hỏi tỷ như thế?" - Lam Ninh thắc mắc.
"Bánh bao thấy tỷ tỷ đồ quá trời mồ hôi, tay hơi nóng nữa ạ!" - Bánh bao nhỏ sờ vào tay Lam Ninh rồi sợ lại vào tay chính mình.
"Ưm, tỷ không sao!" - Lam Ninh mỉm cười hiền hậu.
Bánh bao nhỏ vội chạy đi làm công công không hiểu chuyện gì cũng chạy theo trông thương vô cùng, tiểu Phấn thấy mặt Lam Ninh hơi đỏ nên cũng hơi lo lắng lấy tay sờ nhẹ lên mặt Lam Ninh.
"Tỷ thấy chỗ nào không khỏe không?" - Tiểu Phấn cũng cảm thấy lo lắng.
"Đến em cũng thấy ta kỳ lạ nữa hả?" - Lam Ninh vô cùng thắc mắc.
Bánh bao nhỏ chạy lại, nhìn cái tướng chạy thôi là yêu lắm rồi, còn nhìn ông công công chạy còn thấy thương hơn. Cả hai không thể nào nhịn cười được, Lam Ninh cùng tiểu phấn quay mặt vào nhau cười ngất.
"Tỷ tỷ uống nước nè, Minh nhi có mang điểm tâm cho tỷ nữa!" - Bánh bao nhỏ lanh lẹn.
"Cảm ơn bánh bao nhỏ của tỷ nhiều nha, em đưa nước cho Khánh công công uống nữa nhé!" - Lam Ninh nhìn qua công công.
Bánh nhỏ quay ra sau lưng đưa nước cho Khánh công công, thấy ông ấy rưng rưng nước mắt như sắp khóc.
"Khánh công công cảm động hả, có cần mượn bờ vai không?" - Tiểu Phấn trêu ghẹo Khánh công công.
Nghe tiếng trêu chọc của tiểu Phấn, Khánh công công ngưng xúc động lại luôn, lấy tay áo lau nước mắt nhìn thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/958430/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.