*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối đó, Lãnh Cô Hạo ôm Tiêu Khiết Lam vào lòng kể lại đoạn quá khứ kia. Tuy chỉ là một kí ức nhỏ, những lời quan tâm đơn giản nhưng lại liên kết hai tâm hồn với nhau. Mối tơ duyên tuy ngỡ ngàng nhưng sự chân thật không kể hết.
-.-.-.-.-.-.-.-
Hàn Lâu Quán.
Sở Thiên Ngạo ngồi trong phòng xem bức tranh vẽ nữ nhân mình cần tìm đến ngây ngốc. Nàng cư nhiên lại là nữ nhi của người trong bức tranh? Thật sự rất giống.
Hoàng thượng! Hoàng thúc! Nếu thúc biết nữ nhân mà thúc luôn nhớ mong đã chết mười mấy năm liệu thúc vẫn đem lòng tưởng nhớ?
Cảm giác khi thúc biết nữ nhân mà thúc yêu sớm có người trong lòng thì thúc sẽ làm sao?!
Vài tháng nay, hắn đi dò la tin tức khắp nơi. Vì giúp đại ca hắn tìm nàng nên hắn có một chút thông tin dường như trùng khớp với người trong tranh. Thật không ngờ!
Nhìn ánh trăng vẫn khuyết; đôi mắt tràn đầy tâm sự của Sở Thiên Ngạo nhìn xa. Hắn là người nắm giữ những thông tin này, có nên báo về với hoàng thúc rằng sự thật là nữ nhân kia đã chết? Nàng lại có một nữ nhi? Nữ nhi kia lại là vương phi của Lãnh Cô Hạo?
Thật rối rắm, Lam Lam liệu nàng biết thân phận của mình là người Sở quốc nàng có rời bỏ hắn?
Ta hình như bị điên rồi Lam Lam à, ngày nào ta cũng mơ thấy nàng. Dù giấc mộng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/4915/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.