Sở quốc.
Sở Thiên Tề trở lại doanh trướng của mình phê phê duyệt duyệt quân vụ, tay đang xoa xoa mi tâm dừng lại. Đứng dậy, tiến ra ngoài lều trướng, theo tầm mắt hắn sẽ thấy rõ con chim ưng màu đen đang bay đến.
“ Phành phạch, phạch, phạch...” Chim ưng nhanh nhẹn bay đến Sở Thiên Tề, đôi cánh phành phạch vỗ ngừng lại, đôi chân chĩa ra bắt lấy khuỷnh tay của Sở Thiên Tề đang giương ra.
“ Ngoan!” Giọng nhẹ nhẹ vang lên, trong lòng Sở Thiên Tề có chút vui mừng lấn áp cảm xúc phiền muộn vừa rồi. Hắn vẫn chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của đệ đệ hắn nhưng không ngờ lần này lại nhanh như thế này.
Bàn tay ngăm đen rút lấy mảnh giấy ở chân con chim ưng, giương tay. Con chim ưng không chừng chừ bay đi. Hắn không nghi ngờ đệ đệ hắn nên hắn biết kết quả sẽ làm hắn hài lòng, vậy nên cũng không nhất thiết phải hồi âm nữa. Cứ để Ưng nhi bay lượn một chút cho nó còn săn mồi...
Vào lại lều trướng, không khí lãnh lẽo bên ngoài vơi đi bớt; đến gần đóng lửa hơ đi lớp tuyết bám vào mảnh giấy. Đợi khi tuyến tan hết, mảnh giấy cũng không bị làm ướt vì đây là một loại giấy đặc biệt chỉ có ở Sở quốc, để chế tạo được loại giấy này cũng mất một số tiền khá lớn, công dụng của nó có thể bảo toàn chữ viết một cách triệt để, dù gặp nước chữ sẽ không bị hòa mà bị mờ đi rồi chìm sâu vào giấy. Đến khi muốn đọc chỉ cần hơ trên lửa là được. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/4910/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.