Trong lòng muôn nỗi tơ vương
Mà sao chàng hỡi lạc đường yến oanh,
Phải chăng tình quá mong manh
Sầu vương liễu rủ buông mành buồn hiu.
Bao đông nàng vẫn cô liêu
Tình duyên lỡ nhịp tiếng yêu xa vời,
Trái tim nàng trót trao người
Chưa tròn giấc mộng nụ cười héo hon.
Để nàng trông ngóng mỏi mòn
Tình luôn tha thiết lòng son đợi chờ,
Hỏi người biết đến bao giờ
Mãi luôn chung thuỷ tim khờ khắc ghi.
Người ơi mau trở về đi
Trong vòng tay ấm ôm ghì yêu thương!
(Chờ người – Vũ Thắm, có điều chỉnh)
Sở quốc.
Đêm khuya thanh tịnh, Vãn Vân cung.
Ánh nến len lỏi, chập chờn trong gian phòng của đế vương Sở Quốc – Sở Thiên. Bên ngoài là những hàng thị vệ canh gác nghiêm cẩn nhưng nhìn rõ hơn ta sẽ thấy đôi thị vệ đang đứng mà ngủ gà ngủ gật trong mất cả oai phong.
Bàn tay mảnh khảnh run rẩy của Sở Thiên chạm lên gương mặt xinh đẹp động lòng người trong bức họa; mỹ nhân trong bức họa như tiên tử không thuộc về dương giang vậy, nụ cười thanh khiết cùng y phục bạch y trên người như tạo cho con người ta một viễn cảnh tưởng chừng chỉ có trong mộng. Nhìn kĩ lại ta sẽ thấy mỹ nhân trong bức họa này cùng một người với bức họa của Sở Thiên Ngạo đang giữ.
Con người trong bức họa này đã làm 'y' khổ sở nhớ mong biết bao nhiêu năm, 'y' không thể làm cho nàng hạnh phúc bởi thân mình 'y' không chỉ dành cho một nữ nhân trong hậu cung nên 'y' chọn cách thầm yêu nàng còn hơn là tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/4908/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.