Vũ đang đứng từ xa giao chiến thấy tình hình không ổn liền phi người bay nhanh qua phía Lãnh Cô Hạo; chém giết liên tục. Máu tanh xộc vào mũi làm người ta choáng váng đầu óc.
Bên này Lãnh Cô Hạo cùng Vũ đối chọi lại mười mấy tên mặc áo đen, bên kia Sở Thiên Tề nghe được tin tức gì đó của thuộc hạ mà sắc mặt âm trầm, đen đi mấy phần. Không để ý đến vết thương chưa băng bó liền rời đi.
Trước khi rời xa còn buông một câu: " Lần đánh tiếp theo có lẽ sẽ căng thẳng đấy; báo trước cho ngươi biết luôn nhé, ta sẽ không tiến đánh dãy Thiên Nhai nhỏ nhoi này nữa đâu... ha ha ha" Vừa đi vừa đá vừa giẫm lên mấy cái xác chắn đường đi cũng không phân biệt quân ta hay địch.
Phó tướng dưới trướng Sở Thiên Tề nghe hắn nói thế liền nói to: " Tướng quân!!" Ý bảo điều bảo mật không thể nói kia mà.....
Sở Thiên Tề cũng chẳng thèm nghó đạp ngay ngực phó tướng một cái, làm hắn lùi về sau vài bước; giọng lạnh tanh: " Bản tướng hành sự cần ngươi nhắc nhở sao??" Âm cuối như rít qua kẽ răng.
" Tướng quân tha mạng!" Phó tướng thấy tình hình biết mình đắc tội vị tướng quân này liền quỳ xuống đập đầu tạ tội. Miệng xin tha mạng không ngừng.
" Hừ" một tiếng liền nhảy lên lưng ngựa rời đi.
Phía sau Lãnh Cô Hạo mặt đen như đít nồi nhìn theo bóng Sở Thiên Tề chỉ còn một chấm nhỏ; tức giận đâm vài nhát vào tên đang xông tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-den-kia/2215082/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.