Cất bước tiến vào phòng trong, cô nhìn thoáng qua hai tay, lắc đầu lẩm bẩm: “Vẫn không được.”
Thân là đệ nhất sát thủ, tinh thông mười tám loại vũ khí, việc nàng sử dụng được trường tiên cũng không phải việc gì đáng ngạc nhiên.
Tuy nhiên, hôm nay tuy động thủ, nhưng lực đạo so với trước kia còn kém xa, điều khiển độ mạnh yếu cũng chưa đạt, vốn muốn đánh nát cục đá kia nhưng lực không đủ, hiện tại cư nhiên chỉ được 2/3 cục đá. Sai lầm như vậy, nếu là ở hiện đại,một lần cũng đủ biết thực lực yếu như thế nào.
Thân thể này cần hảo hảo rèn luyện thêm.
Nắm chặt tay, cô quyết định thu dọn tư trang.
Hôm nay làm xấu mặt của 2 đứa con gái mà lão gia yêu quý nhất, trừng phạt tiểu nhân, lão gia kia khẳng định sẽ tìm nàng để đòi công đạo.
Nàng hiện tại phụ thân không lo bà ngoại không thương, ngay đến võ công cũng chưa khôi phục, khẳng định không thể chống lại địch thủ, đã vậy thì tốt nhất là nên tránh đi,bảo tồn cái mạng nhỏ.Cùng nhất nàng chỉ đánh hơn mấy trăm người nội lực bằng 4 người kia là được.
Dù sao, Băng gia đối với nàng mà nói cũng không phải gia đình. Lúc đầu nàng ở nơi này bất quá là vì rèn luyện thân thể để tăng khả năng hộ bản thân, nay khả năng đó cũng có rồi, rời đi lúc này có lẽ cũng thích hợp.
Cô cũng không có đồ vật gì đáng giá, chỉ có một khối ngọc bội tùy thân luôn mang bên mình, thuận tay nàng lấy thêm một ít quần áo.Xoay người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-co-hi/182045/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.