Nếu được quay lại ta sẽ không yêu ngươi, nếu được quay lại ta sẽ không tha thứ.
- Chúng ta là chị em mà sao ngươi lại làm như vậy?
- Chị em sao ngươi thử nghĩ xem. Tại sao ngươi có tất cả mọi thứ tiền tài, sắc đẹp, quyền lực mà ta lại không. TẠI SAO?
- Ta sẽ không để cho ngươi toại nguyện. Nói xong cô nhảy xuống ngọn núi.
--- ------ ------ ------ -------
- Phế vật ngươi mau tỉnh lại cho ta, hứ mày xinh đẹp thì làm được chỉ cuối cùng cũng chỉ là phế vật không tài không đức. Sao mày có thể gả cho Lãnh vương gia được chứ người đó phải là tao Băng Trúc mày hiểu chưa hả?
Cô mở mắt ra thì nghe được giọng nói điêu ngoa. Mà sao cô vẫn chưa chết người này là ai? Ăn mặt thật là kỳ, sao đầu cô đau vậy. Một dòng ký ức hiện ra. Bản chủ thân thể này là Băng Tuyết Nhi con thứ nhà mẫu thân chết sớm bị mọi người trong phủ coi thường phỉ bán. Từ nay cô xin thề cô sẽ sống thật tốt bù lại quãng thời gian cho thân thể này sẽ sẽ khiến nhà họ băng sống không bằng chết. Đôi mắt lạnh lùng nhìn ả làm ả sợ phát khiếp nhưng vẫn lên giọng:
- Mày mày là cái thá gì
- Tôi đếm từ 1 đến 3 cô mà không đi thì chết
“1”
- Mày...
“2”
- Mày đợi đấy tao sẽ không tha cho mày đâu BĂNG TUYẾT NHI!!!!!! Nói xong ả bỏ chạy.
Đứng ở phía xa một bóng người vẫn theo dõi từng nhất cử nhất động của cô. Đáng lẽ nay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-co-hi/182039/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.