Mọi người còn đang trợn mắt há mồm đứng nhìn, trên trời đã giáng một tia chớp, đoàng một cái đánh lên phía trên cái lưới, ánh sáng bạc loá mắt chiếu xuống hình thành một hình bát quái lớn. Giữa hình bát quái, một tia sáng bắn ra, phóng về phía Lão Ba.
“Cha.”
Cô nãy giờ vẫn quan sát dị tượng, vừa thấy ánh tia sáng bắn về phía cha thì bóng dáng chợt loé, chắn trước mặt cha. Ánh sáng bạc nhất thời bao phủ hai người, phát ra hào quang vạn trượng.
Những người khác theo quán tính đưa tay che mắt, khi thả tay xuống đã không thấy lão ba và cô đâu.
“Tuyết NHi…”
“Tiểu Thư…”
“Chắt nữ…”
“……”
Mọi người điên cuồng gọi nhưng vẫn như cũ không có câu trả lời, chỉ có tiếng vang văng vẳng trong cốc.
“Không cần nói thêm nữa.”
Huyễn Phong nhìn xinh đẹp nam tử, thấy hắn cũng sững sờ nhìn, hiển nhiên cũng không đoán được sẽ có sự việc như vậy phát sinh. Hai người rõ ràng biến mất ngay trước mắt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì hắn cũng không tin nổi.
“Huyễn công tử, ngươi có biết Tuyết Nhi đang ở đâu không?”
Nghe thấy lời nói của cô, Hiên Viên Lãnh bước nhanh đến trước mặt hắn. Đôi mắt thâm thuý nhìn Huyễn Phong, hai tay giữ lây tay hắn, hỏi.
“Đúng vậy, Huyễn tiểu tử, bảo bối của ta cùng cha của nàng cha đi đâu rồi?” Lão, lo lắng hỏi.
Lão, Lục Địch U cũng mím môi, mắt lạnh nhìn Huyễn Phong, không giấu nổi bất an và lo lắng trong ánh mắt. Lần trước cô bị người ta bắt đi, bọn họ còn có chút đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-co-hi/1522134/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.