Sau một ngày dài đi đường cuối cùng cô cũng tới được Vân Minh Cốc, nơi này nằm giữa hai ngọn núi cao xung quanh được bao bọc bằng những tán cây cao. Vừa bước chân vào cốc thì đã có một người trung niên từ trong bụi rậm bay ra theo phản xạ cơ bản của một sát thụ cô vung chân đá vào ngực thân ảnh trước mắt nhưng chân chưa kịp đụng vào y phục thì thân ảnh phía trước đã kịp né
- Tiểu nha đầu nhà ngươi phản ứng cũng nhanh đấy, thiếu chút nữa thì ta bị đạp rồi.
Ông vừa nói vừa lắc đầu
- Lão già thúi ông mà làm đệ tự của ta bị thương ta liền đánh chết ngươi.
- Ế... Muội muội tiểu nha đầu này là đệ tự của muội sao... Vừa nói vừa xoay người cô mấy vòng
- Hảo... Thân thể rất tốt rất thích hợp luyện công
- Lão già ngươi đừng có mà dụ dỗ đệ tự của ta....
- A... Sư cô người về rồi sao?
một nam tử thân ảnh màu lam tóc búi lên cao, khuôn mặt góc cạnh nụ cười tươi tắn xuất hiện phía sau cô
- Sư cô người đem tiểu cô nương nhà ai lên đây thế?
Tiểu cô nương? Nhìn cô giống như đứa trẻ lắm sao mà kêu tiểu cô nương... Hừ đừng tưởng đẹp trai là muốn nói gì thì nói lão nương đây sẽ đánh gãy răng nhà ngươi.
- Sư phụ người này là ai vậy? Còn tên có khuôn mặt búng ra sữa kia nữa
Câu nói cô vừa thoát ra đã khiến cho mặt người đó xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-bao-loan/3247672/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.