Sau khi Khuynh Bảo thành công vào được trong phòng, đôi chân thoắt cái đã hướng cái ghế mà ngồi đến, tay còn vỗ vỗ vào một bên ghế tỏ ý hắn ngồi xuống
‘’ Nào! Cầm ca chúng ta cùng uống ‘’
Tiêu Cầm nhìn y như vậy cũng chẳng thể nào đuổi đi được chỉ đành theo ý y mà ngồi xuống
‘’ Vương gia đã là giờ nào rồi người còn tìm ta? không để hôm khác được sao’’
Khuynh Bảo nghe một lời này liền bĩu môi
‘’ Nhưng mà bây gờ ta muốn uống, sao hả? không muốn cùng ta uống rượu ‘’
Hắn nghe xong cũng chỉ câm nín nhìn y đang rót rượu, tầm mắt để ý trên thanh xà ngang phía trên trần tối đen kia ẩn hiện một thân ảnh lao nhanh đi
Khuynh Bảo lúc này đã rót xong cầm chén rượu lên
‘’ Nào! Cầm ca! ta kính ngươi một ly!’’
Hắn cũng đồng thời cầm lên cụng vào chén của y
‘’ Khách sáo rồi ‘’
Khuynh Bảo vừa nốc hết chén rượu quay qua vẫn thấy Tiêu Cầm hắn vẫn ngồi đấy không chút động tĩnh hệt như đang suy tính thứ gì đó bản thân y cũng cảm thấy lạ bèn hỏi
‘’ Hửm sao ngươi không uống?’’
Tiêu Cầm bị y hỏi đến miệng ngập ngừng như muốn nói thứ gì đó, bàn ta vô thức siết chặt lấy chén sứ trong tay
‘’ Thật ra…ta…’’
Y chỉ cười một cái rồi tiếp tục hành động rót rượu, đợi chờ hắn nửa ngày cũng chẳng thấy nói thêm gì, y cũng không định để hắn khó xử
‘’ Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599612/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.