Đêm hôm ấy Khuynh Bảo gặp phải ác mộng, trong mơ y đã quay trở lại bản thân năm 6 tuổi trong tiềm thức lại còn đang không ngừng cố gắng chạy trốn khỏi một đám người trông rất đáng sợ
Bên cạnh đó còn có một người vì y mà đánh lạc hướng đám người xấu, vì y mà chấp nhận liều mạng
Dẫn đến cuối cùng thiếu niên đó bị bắt, hết lần này đến làn khác bị dày vò, bị tra tấn dã man, nhưng tuyệt nhiên không hề khai ra y lấy một lời, song lại thấy rõ khi bọn họ phát hiện ra y thì đã từng tuyệt vọng mà luôn mồm nài nỉ bọn chúng và phản kháng không ngừng ra sao, đã từng đau đớn và khổ sở thế nào, còn có cả cái ánh mắt của người thiếu niên đó cư nhiên tràn đầy bất lực nhìn y, rồi kết thúc sinh mệnh trong vô ích
Mảng kí ức ấy tự nhiên mà găm sâu vào tâm trí của y, vĩnh viễn ném cho y một nỗi dằn vặt dai dẳng
Bỗng dưng không gian ập đến một màu u tối, tất cả như dần rơi vào hư vô, chỉ còn một mình y đứng lặng ở đấy, ngây ngốc
Rồi trước mắt y bỗng dưng lại xuất hiện một thứ ánh sáng mờ nhạt, trong đó còn phát ra một thứ âm thanh trầm thấp đang gọi tên y
không đúng
là gọi " tên " của y hiện tại
"T… tần ngọc!..’’]
Chất giọng có chút lưỡng lự, sau đấy lại đổi một cách xưng hô khác
''Vương gia! vương gia! mau tỉnh lại!"
Lúc này Khuynh Bảo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599608/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.