Một hồi sau, bản thân nói cũng chán rồi y mới đuổi bọn chúng đi, cũng biết được rốt cuộc là kẻ nào giở trò bát quái, sớm biết vụ này dễ giải quyết như vậy, thì bản thân cũng không cần lao tâm khổ tứ nghĩ biện pháp đối phó tận mấy ngày trời, đoạn y nhìn qua phía lão Trương đang khép nép lục tìm sổ sách dâng cho y, cố y cười một cái nhằm xua đi cái không khí gượng gạo
" Lão trương tiệm này chỉ có ông trông coi thôi sao? "
Lão bị hỏi cũng có chút giật mình nhìn y một cái rồi cúi vội
" đúng vậy, thưa vương gia, trước đó tiệm ta làm ăn được không ít, kẻ hầu cũng phải đến chục người nhưng dần già quán bên kia mọc lên tiệm ta bị gây khó dễ, bên đó còn tiện thể thuê hết người bên ta sang đó rồi " lão không nhịn được mà giọng cứ run run
Y thấy vậy cũng trầm tư một chút, bây giờ nếu qua đó phá hoại thì đúng là chẳng được ích lợi gì, đám người đập phá vừa nãy nếu bản thân không có ở đây thì không chắc là sẽ không quay lại, nghĩ rồi lại nghĩ y mới buột miệng
" hay là lão tuyển thêm đám người cao to một chút bán hàng đi? Tuy như vậy cũng không giúp tăng doanh số, thu hút khách được, nhưng ít ra đám người kia cũng không dám tác quái nữa"
Lão trương thấy y nói vậy mặt liền nghệt ra, phải nói trước đó đứa nhỏ nhà lão lông bông lao lực ngoài kia chẳng được bao nhiêu, muốn xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599600/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.