Đã được một hồi rồi
Ánh nhìn của y từ lúc bắt đầu nhìn tỳ nữ đó đều có vài phần để tâm đến chiếc trâm cài tóc nọ liền dứt khoát mà ho nhẹ mấy tiếng chuyển dời sự chú ý
"ngươi tên là gì?"
cảm thấy một buổi sáng mà y hỏi câu này những mấy lần, cũng trong tình cảnh này, khiến câu hỏi dường như trở nên khó khăn, trong lòng dâng lên sự mọi sự bất an
tỳ nữ thanh âm nhỏ nhẹ mang theo ánh mắt có vài tia hoang mang
" thưa vương gia, kẻ ti tiện như nô tỳ chỉ có một chữ Kiều để gọi a"
Tiêu Khuynh Bảo nét mặt bắt đầu dần trở nên khó coi, ra sức mà nhăn nhó, chủ tử này nhà này thật kì lạ, đến cả một cái tên cũng keo kiệt, không kiềm được thở ra hai chữ.
"thật là"
Biết mình vô ý, y cũng chỉ vội ho khan
"được rồi, lui ra đi "
chậm chút
bệnh khùng điê.n của y lại phát tác rồi, khi không lại rất muốn nghĩ có thể giao tiếp với tỳ nữ này, bới móc cũng không ít thông tin.
"vị cô nương này chậm chút, thật ra ta ngủ đến ngu người rồi, ngươi có thể nói cho ta biết ta là ai không?? "
tiêu khuynh bảo trời sinh không có khiếu nói dối, y cũng đã liên tưởng xong cảnh bị tiểu tỳ nữ có mỗi chữ "Kiều" này phát hiện lại nhìn y bằng con mắt ngạc nhiên, rồi lại chạy đi la hét báo quan mà bắt y thì sao?
....
nếu vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tuong-quan-hom-nay-lai-duoi-den-roi-/3599587/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.