Chuyện gì nữa vậy chời?!!?
Diệp Tử khóc không ra nước mắt.
Y chỉ là tùy tiện bịa ra một cái cớ, ai biết Thụy thái phi lại để tâm như vậy, vừa mới qua ngày liền mời đại phu đến.
Cái này nếu để đại phu trị liệu, thì chẳng phải mọi chuyện đều coi như xong?
Cố Yến đang định cùng quản gia đi vào nhà chính, thì bị Diệp Tử tiến lên kéo ống tay áo của hắn, nhỏ giọng nói: “Làm.......làm sao bây giờ?”
Cố Yến quay đầu lại liếc nhìn y một cái, bày ra một vẻ mặt kiểu ai bảo ngày hôm qua em ăn nói lung tung làm gì.
Diệp Tử gấp đến mức muốn rối tung, loạn xà ngầu nói: “Hay là ta giả bộ té xỉu? Còn không ấy ta đem quăng tên đại phu kia ra ngoài? Ta.....ta sẽ cố hết sức, không cho đại phu kia trị liệu cho ngươi”
Cố Yến bất đắc dĩ nở nụ cười, cầm lấy tay y mà vỗ vỗ an ủi: "Được rồi, đừng lo lắng."
“Đi một bước tính một bước.”
Bên trong nhà chính, một lão giả râu tóc bạc trắng đang nhàn nhã uống nước trà, bên cạnh là một tiểu được đồng tầm mười lăm mười sáu tuổi cỏng một hòm thuốc trên lưng, ngồi nghiêm chỉnh. Lão giả đang cùng Thụy thái phi tán ngẫu nói gì đó, thì quản gia đã đưa Cố Yến cùng Diệp Tử bước vào phòng.
Lão giả cùng tiểu dược đồng đứng lên hành lễ với Cố Yến, Thụy thái phi vừa nhìn thấy Cố Yến, liền bất mãn nói: “Ngươi lại chạy đi đâu vậy? Ra khỏi cửa ngay cả một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tien-thao-cua-ngai-lai-chuon-mat-roi/1870227/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.