"Ai phái các ngươi tới?" Hàn Tuyết âm trầm hỏi. Cả người nàng tỏa ra sát khí của tử thần làm cho tất cả đều run rẩy sợ hãi.
Ở phía sâu trong rừng có ba nam tử đang lẳng lặng quan sát mọi chuyện. Sát khí của nàng làm họ giật mình. Nam tử áo lam thảnh thốt:
"Mẹ ơi, sát khí của hắn ta thật khiếp người. Có lẽ chỉ kém chủ nhân chút đỉnh thôi. Từng ấy tuổi đã có sát khí như vậy, tương lai khi trưởng thành thì sẽ như thế nào?"
Hàn Tuyết đánh giá thực lực của hai tên sát thủ đối diện. Tóm gọn chỉ 3 từ 'đánh không lại'. Bọn chúng có khinh công lại có nội lực kỳ diệu. Nếu dính một chưởng của họ nàng chết là cái chắc. Ca này là phải dùng trí.
Hàn Tuyết đột nhiên cười ngọt ngào và nói:
"Ai nha, vị đại ca này thật tuấn tú nha. Có đồng ý cùng gia hưởng đêm xuân không?"
Nói rồi nháy mắt một cái thật lẳng lơ. Bộ dáng trắng trẻo, mặt nhỏ nhắn, mắt hạnh, môi mọng lại thêm bộ râu xồm cùng biểu cảm õng ẹo vậy là đúng hình tượng một tên nhân yêu chính hiệu. Hai tên sát thủ đứng hình trân trối nhìn Hàn Tuyết.
Nàng vẫn tiếp tục tiến lại gần chúng làm điệu bộ liếc mắt đưa tình. Rồi thừa cơ họ mất cảnh giác nàng nhanh như chớp cắt đứt cuống họng của hai tên đó.
Chúng trợn mắt nhìn nàng vẻ mặt không thể tin được. Đường đường là nhất đẳng sát thủ, cư nhiên bị lừa một cách vớ vẩn như vậy.
Hàn Tuyết nhếch mép cười nhạt. Hai con lừa này mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tan-phe-ta-thich-nguoi-roi-day/32681/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.