Hàn Tuyết lạnh lùng cúi xuống nhìn thanh dao găm. Khoé môi nhếch lên, cùi chỏ thúc mạnh vào mạng sườn bị thương của hắn. Bị ăn đau hắn rúm người lại, thanh dao găm cũng lơi ra. Hàn Tuyết thừa cơ đoạt lấy dao và kề vào cổ hắn, lạnh lùng nói:
"Ta cảnh cáo ngươi rằng ngươi đừng nghĩ uy hiếp ta, nếu không cô nương này và cả tiểu tử nhà ngươi sẽ chết không toàn thây, hiểu chứ?"
Lúc này cả người Hàn Tuyết tỏa ra sát khí nồng đậm. Thiếu niên run rẩy loại sát khí cùng thân pháp lão luyện này sao có thể tồn tại trên một tiểu cô nương yếu ớt cơ chứ?
Hắn nhận ra mình không phải đối thủ của nàng nên đành ngoan ngoãn ngồi im một góc quan sát.
Nàng lấy con dao găm nhỏ cùng một cái kẹp ra, rửa tay cùng dao bằng rượu mạnh. Sau đó, cũng rửa qua vết thương của cô nương đó.
Xong xuôi nàng nắm chắc con dao, vững vàng rạch miệng vết thương. Máu đen ứa ra rất nhiều.
Mẹ kiếp, mũi tên ghim vào xương cánh tay. Hàn Tuyết lại rạch sâu thêm chút nữa. Nam thiếu niên đang nín thở nhìn theo từng động tác của nàng thì một giọng nói lạnh lùng vang lên:
"Thất thần cái gì? Mau mang vải sạch tới đây"
Hắn giật mình chân tay lóng ngóng vớ vội miếng vải trong giỏ đưa tới.
Hàn Tuyết thấm bớt máu trong vết rạch sau đó nhẹ nhàng nắm lấy mũi tên cẩn thận rút ra. Sự đau đớn làm cho cô nương đó nhăn mặt lại, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Nhưng vẫn chưa xong, Hàn Tuyết phát hiện còn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-tan-phe-ta-thich-nguoi-roi-day/32679/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.