Về đến nhà, Ái Nhược Lam liền bị Dương Lục ép vào bờ tường. Một tay chống lên tường một tay ôm chặt lấy eo nhỏ của Ái Nhược Lam. Chiếc balo bị anh thẳng tay cởi ra rồi ném xuống đất. Ái Nhược Lam cũng bị doạ cho giật mình.
-Chú làm gì vậy?
-"Chú" sao?
Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Dương Lục, Ái Nhược Lam có chút lúng túng:
-Chú định làm gì?
Vừa dứt lời, Dương Lục cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Ái Nhược Lam. Dùng hết sức bình sinh đẩy Dương Lục ra. Càng đẩy, cô lại càng bị Dương Lục kéo chặt vào trong lòng. Nụ hôn càng lúc càng kéo dài, càng miên man. Mút chặt lấy cánh môi đỏ của Ái Nhược Lam, cảm nhận được sự ngọt ngào trong nụ hôn ấy, khoé miệng Dương Lục khẽ mỉm cười. Hôn đến khi cả hai không còn cảm nhận được không khí nữa, anh mới buông cô ra. Giọng nói trầm khàn của anh vang lên:
-Cho em một cơ hội nữa. Em gọi anh là gì?
Ái Nhược Lam không một giây phút do dự nào mà trả lời:
-Chú....
Chưa kịp nói hết câu, Dương Lục lại một lần nữa cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn lần này còn mãnh liệt hơn cả nụ hôn trước. Hôn như muốn ăn tươi nuốt sống con gái nhà người ta vậy.
-Từ bây giờ, em chỉ cần gọi một tiếng chú, anh sẽ hôn em một cái.
Câu nói của Dương Lục khiến hai má Ái Nhược Lam đỏ bừng mặt. Cô cũng phải bất lực với anh rồi. Ai nói ngoài ba mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-trung-sinh-la-de-yeu-ngai/2822605/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.