Nhóm người Hàn Phỉ có lục được trên người tên phó tướng kia một tấm lệnh bài. Trên đó có khắc đồ án nhật nguyệt. Đối với Hàn Phỉ, đồ án này không hề lạ lẫm. Ngàn năm trước, tổ chức này đã là kẻ thù không đội trời chung với nàng. Nhật Nguyệt các! Không có ai biết trong tổ chức này có những ai, chỉ biết khi bọn họ hành sự sẽ lưu lại ấn ký này. Lúc Độ Tái dò hỏi giống như Gân Bác xem có phải là hắn đã thu mua phó tướng kia không, Gân Bác liền phủ nhận trong vô thức, Hàn Phỉ nhìn ra được, vẻ mặt kia không phải là giả bộ, mà căn bản là chuyện này không phải do họ làm ra. Thêm vào lệnh bài này nữa. Trong lòng Hàn Phỉ có chút lạnh lẽo, thế nhưng cũng có thể xác định, đây, chính là thủ đoạn của Nhật Nguyệt Các. Gây xích mích ly gián, từ đó làm khó dễ, loại thủ đoạn này là sở trường của chúng. Hàn Phỉ cũng không muốn liên lụy tới hai cha con Độ Tái cùng Độ Ngân Thân, liền mượn kế dùng tới pháo máy, đây chính là pháo máy Man Diệp đã chỉnh sửa trước khi nàng rời đi vài ngày mới làm ra, uy lực tuy không mạnh như của Vũ Châu thành, nhưng thắng ở chỗ có thể tách ra mang theo bên người, có điều những lời nàng vừa nói cũng là thật, đạn pháo tổng cộng cũng chỉ có mấy viên, đã sử dụng hết. Ngay từ đầu Hàn Phỉ đã hoài nghi, là ai mà ngay cả lúc họ còn chưa tiến vào biên ngoại đã nhìn chằm chằm họ, thậm chí còn một đường truy tung, kẻ địch phái ra lần sau đều mạnh mẽ hơn lần trước để đối phó bọn họ. Không ngờ, kẻ cầm đầu ngàn năm trước, lại một lần nữa xuất hiện. Trong lòng Hàn Phỉ có một loại cảm giác đang nói cho nàng biết, rất nhanh, nàng có thể biết rõ tất cả chân tướng ở nơi biên ngoại này. Lúc Độ Ngân Thân đuổi theo bọn họ, Hàn Phỉ tương đối kinh ngạc. "Sao huynh lại tới đây?" Độ Ngân Thân sâu sắc liếc mắt nhìn Hàn Phỉ, nói: "Là ai?" Hàn Phỉ kinh ngạc: "Cái gì?" Độ Ngân Thân cường điệu một hồi: "Đối thủ khiến muội cũng cảm thấy e sợ, là ai?" Trong lòng Hàn Phỉ có chút kinh ngạc vì sự nhạy cảm của Độ Ngân Thân, thế nhưng nàng cũng không muốn trả lời, nói: "Có một số việc, huynh không nên biết rõ." Độ Ngân Thân cười, nói: "Vậy thì muội nên mang ta theo đi, muội muội." Độ Ngân Thân nhấn thật mạnh hai chữ 'muội muội' này. Hàn Phỉ thu lại nụ cười mỉm, ngữ khí mang theo một tia mệnh lệnh, nói: "Huynh nên trở về." "Không. Còn nhớ ta và đã nối gì với muội không? Ta muốn thoát khỏi cái bóng của cha ta." "Trở về!" "Muội không thể khống chế ta." "Nếu như ta nói, cậu sẽ đối mặt với nguy hiểm cực lớn thì sao?" Độ Ngân Thân choáng váng. Hàn Phỉ thở dài, nói: "Trở về đi, cậu cần huynh." "Hàn Phỉ, muội!" "Nếu như huynh và cậu còn tin ta, thì tốt nhất rời khỏi nơi đó đi, mặt khác, thu chỉnh toàn bộ nhân mã của Gân Bác cùng Lão Du, khiến đội ngũ trở nên mạnh mẽ, những pháo máy ta không bố trí trang bị hủy hoại, các huynh có thể tiến hành nghiên cứu, e là không lâu nữa sẽ phải dùng tới nó đấy." Độ Ngân Thân bị lời nói của Hàn Phỉ dọa sợ, hắn có chút không tin, thế nhưng còn không chờ hắn nói chuyện, Hàn Phỉ trực tiếp ngắt lời, nói: "Lần sau đến, chính là quân đội 6 sao, huynh không thể rời đi." Khi Độ Ngân Thân nghe thấy quân đội 6 sao, thân thể liền run rẩy một hồi. Ở biên ngoại, cấp bậc tối cao là 5 sao, nhưng đây chẳng qua là nhận thức của người thường mà thôi, chỉ có số ít người biết rõ, trên 5 sao, vẫn tồn tại 6 sao, nhưng đây đã là quân đội đỉnh cấp, người thường căn bản không thấy được, họ giống như truyền thuyết vậy, nhưng thân là con trai Độ Tái, sao Độ Ngân Thân lại không biết? Đó căn bản không phải là truyền thuyết, mà chính là cấp trên trong miệng họ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả mọi người đều dùng hai từ 'Cấp trên' để gọi đội quân này. Gân Bác cùng Lão Du muốn hợp tác công hãm Độ Tái cũng là bởi vì mệnh lệnh của họ. Cấp trên khiến cho mọi người đều không thể không phục tùng, chính là bởi vì họ là đội quân 6 sao. Dưới sự trấn áp tuyệt đối về thực lực, không có ai dám nảy sinh suy nghĩ phản kháng, cho dù là Độ Ngân Thân khi nghe thấy danh từ này, cũng đều vô thức mà sợ hãi. Hàn Phỉ nhìn sắc mặt hắn tựa hồ có hơi căng thẳng, nàng thấp giọng nói: "Thật xin lỗi, tất cả là do ta đã tới đây liên lụy mọi người, huynh không nên đi theo ta, mà lưu lại bên cạnh phụ thân huynh, ông ấy đã già, điểm này huynh rõ ràng hơn ta." Độ Ngân Thân không nói lời nào. Cuối cùng Hàn Phỉ nói một câu: "Huynh đã từng hận cha huynh, thế nhưng hiện tại, huynh cũng biết rõ, ông ấy không phải là người khiến huynh oán hận, chút ân oán này, cũng nên tan thành mây khói, huynh trở về đi, Độ Ngân Thân." Dứt lời, Hàn Phỉ liếc hắn một cái, gọi người của mình tiếp tục tiến lên phía trước. Một lúc lâu sau, Độ Ngân Thân ở phía sau hô một tiếng: "Hàn Phỉ!" Hàn Phỉ không ngừng bước. "Lần sau, muội phải nhớ gọi ta là huynh trưởng đại nhân!" Khóe miệng Hàn Phỉ không tự chủ dâng lên ý cười. Trong lòng nàng thầm nói một từ, được! Độ Ngân Thân tận mắt nhìn đội ngũ của Hàn Phỉ chậm rãi biến mất ở trước mắt, hắn hít sâu vào một hơi, quay trở về. Chỉ là trong lòng, hắn vẫn thầm cầu nguyện cho nàng. Độ Ngân Thân trở lại không bao lâu, liền lập tức yêu cầu Độ Tái khẩn cấp rút khỏi nơi đóng quân, thậm chí không kịp thu thập quá nhiều liền hốt hoảng rời đi, sau khi bọn họ rời đi không lâu, một tiểu đội cưỡi chiến mã, thân mang áo giáp màu vàng óng đã áp sát.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]