Vùng ngoại ô, một bóng người đang cưỡi ngựa chạy nhanh, áo choàng trên thân bị thổi đến mức bay phần phật, toàn thân cũng bị che kín mít, chỉ lộ ra một đôi mắt, sáng ngời đến rung động lòng người. Lúc phía xa xa truyền đến một trận tiếng trống mơ hồ, đôi mắt kia chợt trừng lớn, dừng ngựa lại, cẩn thận lắng nghe. "Đông!". Người trên ngựa lập tức run lên, đó là sự run rẩy đến từ linh hồn. Ánh mắt nàng có chút ướŧ áŧ, thanh âm yếu ớt vang lên từ dưới khăn che mặt. "Bệ hạ.." Người này, chính là Trì Tư một mình bôn ba tới đây. Nàng lập tức cố gắng càng nhanh càng tốt đi theo tiếng trống. Mà nàng không biết là, đế quốc nàng lưu lại, đã loạn.. "Nữ Hoàng đại nhân tin tưởng ngươi đến thế! Tại sao ngươi có thể làm như vậy?" Người hô lên câu nói này chính là nữ thừa tướng Trì Tư giao quyền lực lại thay nàng chưởng quản, thế nhưng giờ khắc này chỉ thấy cả người nữ thừa tướng này đều là vết thương, mà vết thương nghiêm trọng nhất chính là trên bụng, chỉ là nàng làm sao cũng không ngờ, cuối cùng kẻ phản bội Nữ Hoàng đại nhân, lại là người trước mặt, Tinh Uyên. Giờ khắc này, sắc mặt Tinh Uyên vô cùng bình tĩnh, chỉ là trong tròng mắt lóe lên một tia tiếc hận, nói: "Khả Lan, ta cũng không muốn thương tổn ngươi, chỉ cần ngươi giao lại Ngọc Tỷ cho ta, ta có thể thả ngươi rời đi." Nữ tử tên là Khả Lan chính là nữ quan do một tay Trì Tư đề bạt, rất được nàng sủng hạnh, mà Khả Lan cũng vô cùng tôn kính Trì Tư, lúc thay nàng chưởng quản chính quyền đều nơm nớp lo sợ, không dám làm ra bất kỳ sai lầm nào, hiện tại càng không thể giao ngọc tỉ biểu tượng quyền lực cho bất luận một ai. Chỉ là Khả Lan không thể nào hiểu nổi, ai cũng có khả năng phản bội Nữ Hoàng đại nhân, thế nhưng Tinh Uyên đại nhân.. sao có thể! Rõ ràng Côn Bằng cùng Thanh Nguyên đã kết thành hai nước huynh đệ, vì sao Hoàng đế Tinh Uyên lại muốn vung kiếm với huynh đệ mình? Hơn nữa đối tượng lại là Côn Bằng! Nữ Hoàng đại nhân đã tín nhiệm Tinh Uyên Hoàng Đế cỡ nào kia chứ! Thậm chí trước khi đi, Nữ Hoàng đại nhân còn giao phó cho nàng, nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết, thì tìm đến Thanh Nguyên nhờ trợ giúp, tại sao mọi chuyện lại biến thành bộ dáng hiện tại? Tại sao lại là người Nữ Hoàng đại nhân tin tưởng nhất a? "Nữ Hoàng đại nhân sẽ không tha thứ cho ngươi! Ngươi đang phạm sai lầm đấy!" Tinh Uyên thở dài một hơi, nói: "Xem ra ngươi sẽ không nghe lời. Ngươi biết không, Khả Lan, ta đã từng rất ưa thích ngươi, thật sự không muốn ngươi cứ như vậy mà chết, chỉ là rất tiếc, ngươi lại đưa ra một lựa chọn sai lầm." Sau một khắc, Khả Lan không quản không để ý ôm Ngọc Tỷ xoay người muốn chạy đi, thế nhưng nàng chưa chạy được vài bước, thì trước ngực đã truyền đến một cơn đau nhức, nàng chậm rãi cúi đầu, đã nhìn thấy một mũi kiếm xuyên thấu ngực nàng, phía trên còn nhuộm đỏ máu của nàng. "Phụt." Kiếm bị rút ra. Khả Lan đứng không vững nữa, ngã trên mặt đất, Ngọc Tỷ trong lồng ngực cũng rơi xuống đất, nàng mở to mắt, vươn tay ra, gian nan muốn cầm lấy Ngọc Tỷ, phía sau đã vang lên từng tiếng bước chân. Cuối cùng, Tinh Uyên khom lưng nhặt Ngọc Tỷ lên, nhìn Khả Lan nằm dưới đất, nói: "Ngươi vốn có thể đưa ra một lựa chọn tốt hơn." Trước khi tắt thở Khả Lan gian nan nói: "Nữ Hoàng.. sẽ không.. tha thứ cho ngươi.." Dứt lời, nàng liền ngừng hô hấp, đôi mắt mở trừng trừng, chết không nhắm mắt. Tinh Uyên siết chặt Ngọc Tỷ trong tay, câu nói sau cùng kia của Khả Lan đối với hắn mà nói vẫn có ảnh hưởng. "Thế nào, ngươi hối hận?" Một giọng nói xa lạ vang lên bên tai. Tinh Uyên cười cười, nói: "Sao có thể." "Ta vừa thấy ngươi có chút do dự." "A, chẳng qua là có chút hưng phấn mà thôi." "Tinh Uyên, ngươi sẽ là một người nắm quyền rất tốt." "Thật ngạc nhiên, thế mà ta lại nhận được lời khích lệ của ngươi." "Cất Ngọc Tỷ cẩn thận, mau chóng sáp nhập hai nước lại, ta chờ tin tức tốt của ngươi." "Ừm." Mãi đến tận lúc thanh âm kia biến mất, Tinh Uyên mới cúi đầu nhìn Khả Lan đã chết. "Thật xin lỗi, ta cũng không phải là muốn tính mạng ngươi, nhưng.. ta đã không còn đường quay đầu." Hắn nhấc chân, từng bước một rời phòng, mà chuyện sau đó, rất nhanh đã phát sinh. Lúc Thanh Nguyên phát động công kích, toàn bộ Côn Bằng cũng không hề phòng bị, đó là chuyện đương nhiên, người nào lại đi hoài nghi minh hữu của mình lại có thể phát động chính biến với chính mình kia chứ? Hầu như không mất bao nhiêu công phu, quân đội Thanh Nguyên đã trực tiếp công phá phòng tuyến của Côn Bằng, quân lính Côn Bằng tan rã, hạ vũ khí đầu hàng, không có Nữ Hoàng Trì Tư, đây chính là kết cục tốt nhất. Thanh Nguyên dùng thời gian ngắn nhất, ít công phu nhất, đã thâu tóm được Côn Bằng. Lúc Tinh Uyên xuất hiện ở đại điển kế nhiệm, tất cả bách tính Côn Bằng đều điên cuồng nhục mạ, quần tình xúc động phẫn nộ, căn bản không kìm nén được, loại cảm giác bị người mình tín nhiệm nhất phản bội thật sự rất khó chịu, mà kẻ khởi xướng hết thảy mọi chuyện, chính là Tinh Uyên. Tinh Uyên đứng trên cao, sắc mặt bình tĩnh tiếp thu tất cả những tiếng chửi rủa, trên mặt hắn luôn mang theo nụ cười vô cùng rộng lượng. Bởi vì, bất luận bách tính và những người khác kháng nghị ra sao, hắn cũng đã thống nhất hai nước. Bởi vì thười gian nội loạn cũng không lâu dài, trận chiến chỉ kéo dài mấy ngày liền kết thúc, thêm vào Tinh Uyên cố ý phong tỏa tin tức, cho nên khi tin tức Côn Bằng luân hãm truyền tới Vũ Châu thành, đã là rất nhiều ngày sau. Vũ Châu thành lúc này đã thành công nhốt tất cả bạo dân vào Thạch Lao, thế nhưng cái giá phải trả cũng tương đối thảm trọng, các công trình xây dựng trong thành bị hủy hoại rất nhiều, càng quan trọng là, bọn họ cũng xuất hiện thương vong. Toàn bộ Vũ Châu rơi vào bầu không khí bi thương, nhưng dù sao bọn họ đều là những tinh bính, sau khi chiến đấu kết thúc đều biết không được bi thương, tiến hành chữa trị đâu vào đấy, khoanh vùng những công trình xây dựng bị phá hủy lại, mà những dân chúng sau khi ra khỏi hầm trú ẩn nhìn thấy quê hương của mình bị phá hủy liền có không ít người gào khóc lên. Chỉ là sau khi khóc, công tác khắc phục hậu quả không thể không tiến hành. Hác lão bản cùng Khôi Nam vừa kết hôn còn chưa kịp hưởng thụ tân hôn hạnh phúc, đã phải tách ra hành động, nhưng khiến Hác lão bản hài lòng là, bởi vì Trì Tư đến, nàng nhất thời cảm thấy ung dung rất nhiều, đồng thời còn có chút thụ sủng nhược kinh. Dù sao Trì Tư cũng là một Nữ Hoàng, rất nhiều chuyện cân nhắc so với Hác lão bản còn muốn toàn diện hơn, có nàng ấy ở đây, liền có thể yên lòng mọi chuyện, ngàn năm trước, Trì Tư cũng là nhân vật giữ chức quản gia, Hàn Phỉ gần như có thể yên tâm giao tất cả mọi chuyện cho nàng ấy xử lý. Nhưng lần này, Trì Tư cũng cảm thấy yên lòng khi bên cạnh bệ hạ có một nhân vật như Hác lão bản, đối với chuyện Hác lão bản cùng bộ xương Khôi Nam kết hôn, nàng cũng vô cùng ủng hộ. Lúc tin tức truyền đến, tất cả mọi người đều khiếp sợ, bao gồm cả Hàn Phỉ, nàng đã nghĩ đến tất cả mọi người, thậm chí cả Tiểu Bạch, thế nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới, người phản bội nàng trước tiên, sẽ là Thanh Nguyên. Ở ngàn năm trước, Thanh Nguyên tựa hồ luôn là người không nổi bật nhất trong bốn Thần Vệ, luôn đứng ở sau lưng nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]