Thời khắc này, Bách Lý Văn Tu chẳng khác nào ác quỷ tới từ địa ngục.
Linh Thiếu Thiên đã chết, nam nhân xông tới khí thế uy vũ, theo sau mà đến còn có một đống lớn binh lính võ công cao cường, bao vây toàn bộ Lăng Minh Phủ, ai cũng không ra được. Tình hình lập tức trở nên hỗn loạn.
Bách Lý Mân Tu ôm Hàn Phỉ lên, rống giận: "Đại phu! Tìm cho ta đại phu đến đây! Lập tức! Lập tức!"
Bách Lý Mân Tu không biết giờ khắc này sắc mặt mình khủng bố cỡ nào, dữ tợn cỡ nào, cả người hắn cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, nhất là Hàn Phỉ trong lòng sinh tử không rõ. Hắn chẳng qua là đến chậm một bước, thế mà đã bỏ qua nhiều như vậy.
Không một ai biết, lúc Bách Lý Mân Tu nhận biết được nguy hiểm, liều mạng chạy tới, nhìn thấy thanh kiếm sắc bén kia đâm về phía Hàn Phỉ, trái tim của hắn đều sắp nổ tung, trong nháy mắt đó, hắn căn bản không có chút nương tay.
Bách Lý Mân Tu ôm Hàn Phỉ, mà máu từ lưng nàng thấm ướt bàn tay hắn, huyết dịch ấm nóng giống như muốn làm phỏng cả linh hồn hắn.
Vết roi dài kia nhìn thấy mà giật mình.
Ánh mắt Bách Lý Mân Tu chậm rãi rời khỏi Hàn Phỉ, hắn từ từ nhìn về phía Vũ Âm Vũ đang nắm roi Linh Lung trong tay.
Thân thể Vu Âm Vũ mạnh mẽ run rẩy một hồi, một luồng âm lãnh từ bàn chân chạy thẳng lên đầu, cảm giác nghẹt thở khi gặp phải tử vong tự nhiên mà sinh ra.
Vu Âm Vũ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919582/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.