Vào lúc Hàn Phỉ đang đau đầu, có mấy người liền nhìn kẻ yếu nhớt là nàng không hợp mắt.
Dựa vào cái gì mà cọng giá kia có thể hưởng thụ đãi ngộ cao nhất của Lăng Minh Phủ dành cho môn khách như vậy! Cũng không biết thiếu phủ chủ là coi trọng hắn ta cái gì!
Có người thấy ngứa mắt, liền tự nhiên có người sẽ đến cửa khiêu khích, ngày hôm sau, Hàn Phỉ vẫn còn ở trầm tư suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể tìm ra Bàng Ngụy Tân, cửa phòng của nàng bị đẩy ra không chút khách khí.
Hàn Phỉ kinh ngạc nhìn sang, là mấy nam nhân vóc người khôi ngô, giờ khắc này thấy Hàn Phỉ ở gian phòng cũng lộ ra vẻ thỏa mãn.
"Ngươi chính là Hàn Phi?" Bọn họ khoa trương hỏi.
Hàn Phỉ đứng lên, bình tĩnh nói: "Tìm ta có việc sao?"
"Ngươi và ta cũng đều là môn khách của Lăng Minh Phủ, tự nhiên là nên làm quen lẫn nhau một chút, dù sao sau này đều cùng là cộng sự."
Hàn Phỉ sao lại không biết dự định của những người này? Nhưng hôm này nàng thật sự là không có công phu đi phản ứng với chúng, nếu không tìm ra Bàng Ngụy Tân ở nơi nào, chỉ sợ đối phương thật sẽ chết đấy!
"Hôm nay thân thể ta không thoải mái, ngày khác lại nói đi."
Ý tứ trục khách trong lời nói đã hết sức rõ ràng, ngay cả giả tạo ứng phó một hồi Hàn Phỉ cũng chẳng muốn nói.
Mấy người kia lập tức phẫn nộ, nói: "Hàn huynh đệ không cho chúng ta mặt mũi như vậy, sợ là quá kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919554/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.